Lý Hoằng Tín nâng chung trà lên, nhấp một ngụm, lúc này mới hỏi: "Nếu bổn vương thật sự vào kinh, bọn họ sẽ đối đãi ta như thế nào?"
"Vương gia nếu vào kinh, tính mạng có lẽ không lo." Tây Môn Hoành Dã nghiêm mặt nói: "Hơn nữa Long Thái còn có thể giả vờ khen ngợi Vương gia, để Vương gia nửa đời sau hưởng hết vinh hoa phú quý."
Lý Hoằng Tín cười lạnh nói: "Bổn vương cũng cảm thấy như vậy."
"Nhưng từ nay về sau, Vương gia sẽ mất đi tự do, ngày đêm đều sẽ bị người khác nhìn chằm chằm." Tây Môn Hoành Dã thở dài: "Chớ nói là muốn đoạt lại Tây Xuyên, chỉ sợ ngay cả đất lập trùy của Vương gia ở kinh thành, cũng toàn bộ do người khác khống chế."
Hoàng tiên sinh đi sát theo nói: "Vương gia, thứ cho ty chức nói thẳng, vào kinh thành, sinh tử nằm trong tay Long Thái, nếu có một ngày hắn muốn hạ thủ với Vương gia, chỉ cần phái người động tay động chân trong đồ ăn thức uống của Vương gia, Vương gia..." Nói tới đây, than nhẹ một tiếng, cũng không nói tiếp.
Lý Hoằng Tín cười nhạt một tiếng, cũng không nói lời nào, lại đứng dậy, nói: "Các ngươi theo bổn vương đến đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play