Lần này cường hóa, trọn vẹn diễn ra hai mươi phút.

Mục Lương mở mắt, cảm thấy thân thể khỏe hơn cả trước đây, năm giác quan đều được thăng hoa.

- Mục Lương, ngươi không sao chứ?

Mắt của Mễ Nặc đỏ rực.

- Không có việc gì, mà còn rất khỏe.

Mục Lương an ủi, lau đi mắt bên khóe mắt cô gái tai thỏ.

Anh mở ra bảng hệ thống, kiểm tra thuộc tính một hồi.

- Thuần Dưỡng Sư: Mục Lương.

Thể lực: 109.2.

Tốc độ: 103.5.

Sức mạnh: 105.5.

Tinh thần: 120.

Tuổi thọ: 24 tuổi / 2650 năm.

Điểm thuần dưỡng: 60. (đổi mới mỗi ngày, tích lũy mỗi ngày)

Điểm tiến hóa: 141278.

Năng lực:

Địa Nham Nặng Gấp Mười Lần (cấp 6 )

Tái Sinh Đoạn Chi. (cấp 5)

Thao Túng Bách Ti (cấp 4 )

Lĩnh Vực Tinh Huy (cấp 3)

Ngưng Tụ Thủy Nguyên Tố(cấp 3)

Nước Mắt Thiên Sứ (cấp 1)

...

Động vật thuần dưỡng:

Rùa Đen.

Thiên phú: Địa Nham Nặng Gấp Mười Lần(cấp 6)

Kỳ Nhông Ba Màu.

Thiên phú: Tái Sinh Đoạn Chi. (cấp 5)

Nhện Qủy Đỏ.

Thiên phú: Thao Túng Bách Ti. (cấp 4)

Thủy Tinh Ngư.

Thiên phú: Ngưng Tụ Thủy Nguyên Tố(cấp 3)

Thực vật thuần dưỡng:

Trà Thụ Tinh Huy.

Thiên phú: Lĩnh Vực Tinh Huy (cấp 3)

Đôi Cánh Thiên Sứ.

Thiên phú: Nước Mắt Thiên Sứ (cấp 1)

...

Khi Mục Lương nhìn thấy thuộc tính cơ thể, đều cảm thấy hơi giật mình, mỗi một thuộc tính đều đột phá hơn 100.

Cho nên, hiện tại hắn chính là một con hung thú hình người, một quyền có thể đánh văng, vỡ nát tảng đá siêu lớn.

Trong đó thay đổi lớn nhất, chính là thiên phú của Rùa Đen lần tiến hóa này, dựa theo mặt chữ mà lý giải, chính là biến hóa tương tự với trọng lực.

- Vừa rồi ngươi bị sao vậy?

Ly Nguyệt quan tâm hỏi.

Cô chỉ thấy Mục Lương đặt tay lên trên tinh thạch hung thú, tiếp theo tinh thạch hung thú đã biến thành tro bụi, sau đó... Mục Lương lại đột nhiên bắt đầu cường hóa.

Toàn bộ quá trình, cô gái thấy như nằm mơ, lần đầu tiên thấy có người có thể chỉ dựa vào tinh thạch hung thú để cường hóa.

Chẳng lẽ là cách cường hóa mới sao?

- Ta giác tỉnh năng lực, có thể lợi dụng tinh thạch hung thú để tiến hóa hung thú mà ta thuần dưỡng được, sau đó sẽ sử dụng được năng lực của động vật thuần dưỡng.

Mục Lương che giấu năng lực của hệ thống, thành năng lực thức tỉnh.

- Ngươi giác tỉnh được năng lực thật thần kỳ.

Ly Nguyệt ngạc nhiên nói.

- Các ngươi không quan tâm ngôi nhà sẽ biến hóa như thế nào sao?

Mục Lương cười khẽ, nhắc nhở ba cô gái đang nhìn mình.

- Biến hóa?

Ba cô gái phục hồi tinh thần lại, quay đầu nhìn về phía nơi khác.

- Oa! Thật rộng.

Giọng nói thanh thúy của Mễ Nặc thanh tràn ngập kinh hỉ.

- Siêu thật.

Ly Nguyệt ngạc nhiên nhìn mai rùa rộng rãi.

Hiện tại, diện tích này đã mở rộng gấp trăm lần?

- Đến cùng xảy ra chuyện gì à?

Vưu Phi Nhi vẫn còn đang trong trạng thái mơ hồ, có hơi không biết rõ các loại biến hóa trước mắt.

- Ngươi đã quên hung thú vừa rồi nhìn thấy ở phía dưới?

Ly Nguyệt ngắn gọn giới thiệu một chút:

- Chúng ta đang ở trên lưng con hung thú kia.

- Ngươi nói nhà? Không phải là nơi này chứ?

Vưu Phi Nhhi há to cái miệng nhỏ nhắn, sau khi phản ứng, chà chà mặt đất.

- Ừm! Nhà mới của chúng ta chính là một con hung thú biết di chuyển.

Ly Nguyệt tháo mặt nạ xuống, lộ ra một nụ cười thuần túy đơn giản.

...

Lúc này, kích thước cơ thể của Tiểu Huyền Vũ rất khổng lồ, hơn 330 mét kinh người, độ rộng cũng đạt tới chừng ba trăm mét, thân cao sấp sỉ trăm mét, đây chính là một cự thú.

Trong lòng của Mục Lương đang ước lượng kích thước cơ thể của Rùa Đen một cái, cũng âm thầm cảm thấy giật mình.

Nếu như sau này lại tiếp tục tiến hóa, Tiểu Huyền Vũ phải bỏ đi chữ “tiểu (nhỏ)”, gọi là Huyền Vũ, chân chính trở thành một vùng đất di động.

- Bây giờ, chúng ta phải làm sao? Trước tiên đi đến bộ lạc Nguyệt Đàm đón người sao?

Ly Nguyệt liếc nhìn sắc trời, trời đã càng ngày càng sáng.

- Không vội, muốn lừa gạt người khác, cũng phải hoàn thiện một chút cái.

Mục Lương cười khổ nói.

Anh nhớ tới trước đó vì giao dịch Trà Tinh Huy, lừa dối Nguyệt Phi Nhan.

Hiện tại, họ đều muốn gia nhập vào việc xây dựng thành Huyền Vũ, làm sao cũng phải cho giống một căn cứ.

Đừng làm cho người ta cảm thấy anh giống như một tên lừa gạt.

- Ai bảo ngươi bịa cho lắm ra!

Ly Nguyệt che miệng cười khẽ.

- Không phải bịa, chỉ là để nâng giá cao Trà Tinh Huy để bán ra bên ngoài.

Mục Lương thở dài, hiện tại mang đá lên đập chân của mình.

Chẳng ai nghĩ tới chuyện sẽ thay đổi như thế này, từ lúc mới bắt đầu, là người mua, đến bây giờ muốn trở thành đồng bạn của anh.

- Vậy phải làm thế nào? Ngươi còn nói sách báo, chúng ta cũng không có.

Ly Nguyệt cố nén cười, nói:

- Còn có, còn có gà nướng gì đó, bò bít tết, chúng ta cũng đều không có.

- Bây giờ không có, không có nghĩa là sau này không có.

Mục Lương vỗ cái trán, ánh mắt nhìn về phía bức tường bảo vệ.

Khóe miệng của anh khẽ nhếch lên, khẽ cười nói:

- Hiện tại có hai thứ là tuyệt đối có.

- Trà Thụ Tinh Huy sao?

Ly Nguyệt nhìn theo ánh mắt của Mục Lương, hiểu rõ gật đầu.

Cô tò mò hỏi:

- Còn một thứ khác là cái gì?

- Thủy Tinh Ngư, chỉ cần có nước còn không sợ không giữ được người sao?

Mục Lương nhanh chóng đi về phía bức tường bảo vệ.

Anh dùng năng lực làm bức tường đá biến mất, lộ ra vườn cây và Trà Thụ Tinh Huy bên trong.

- Hệ thống, làm việc nào.

Tay của Mục Lương chạm lên thân cây, ra lệnh:

- Trực tiếp tiến hóa Trà Thụ Tinh Huy đến cấp 6.

- Keng! Cấp 3 tiến hóa đến cấp 6, khấu trừ 1 11000 tiến hóa điểm.

- Keng! Trà Thụ Tinh Huy tiến hóa cấp 6 thành công.

- Keng! Lĩnh Vực Tinh Huy đang trong quá trình thay đổi... Đang trong quá trình thích xứng... Hoàn tất truyền thừa.

Mục Lương yên lặng thích ứng thân thể cường hóa, nhìn Trà Thụ Tinh Huy trước mắt đang ở nhanh chóng tăng trưởng.

Cuối cùng, Trà Thụ Tinh Huy tăng trưởng cao đến 16m, thân cây to bằng một vòng tay của hai người trưởng thành.

- Năng lực Trà Thụ Tinh Huy vẫn là Lĩnh Vực Tinh Huy sao?

Sau khi Mục Lương đồng bộ hết năng lực, cảm nhận được cường độ năng lực một chút.

Anh đã có thể nắm được được một bộ phận tin tức về năng lực cấp 6.

- Chủ yếu là năng lực của Lĩnh Vực Tinh Huy được đề cao, từ mỗi ngày hai lần tiến hóa đến một ngày sáu lần.

Hai mắt của Mục Lương sáng lên, bản thân tự lẩm bẩm:

- Còn kèm theo làm sạch không khí, cải thiện đất đai.

- Ngay cả, Trà Thụ Tinh Huy cũng biến cao hơn.

Mễ Nặc hưng phấn chầm chậm đi tới, ngẩng đầu nhìn Trà Thụ cao lớn.

Cô nhìn một hồi, lông mi trên đôi mắt nhăn lại, khổ não nói:

- Trà Thụ Tinh Huy cao lớn như vậy, thì làm sao hái được lá trà.

- Ngươi leo lên hái.

Mục Lương vỗ bả vai của cô gái.

- Thật sự có thể leo lên?

Con ngươi màu lam của Mễ Nặc sáng lên, tràn đầy rục rịch.

- Đương nhiên có thể, tuổi thơ không được leo cây, cũng không phải là một tuổi thơ hoàn chỉnh.

Mục Lương giơ ngón tay cái lên khích lệ nói.

- Được, về sau ta sẽ leo lên để hái lá trà.

Mễ Nặc hưng phấn hô.

- Tuổi thơ chưa được leo cây không phải một tuổi thơ hoàn chỉnh?

Ly Nguyệt tự mình lẩm bẩm một cái.

Cô ngẩng đầu nhìn Trà Thụ Tinh Huy, cảm giác mình cũng muốn leo lên một lần, tìm lại một chút ký ức tuổi thơ.

- Năng lực giác tỉnh thật thần kỳ.

Lúc này, Vưu Phi Nhi đã đi đến phía dưới tàng cây Tinh Huy.

Cô vừa sờ sờ thân cây bên trái, vừa chạm vào lá cây đang che bên phải, nghiên cứu Trà Thụ Tinh Huy làm sao lại lớn lên nhanh như vậy?

- Vưu Phi Nhi, ngươi cẩn thận một chút.

Con ngươi màu bạc của Ly Nguyệt hơi co lại, lớn tiếng nhắc nhở:

- Đừng đạp phải Đôi Cánh Thiên Sứ.

- Đôi Cánh Thiên Sứ ở đâu?

Vưu Phi Nhi sửng sốt, đứng yên tại chỗ, không dám nhúc nhích.

- Cách gót chân của ngươi một mét.

Ly Nguyệt nhắc nhở rồi tiến lên cực nhanh.

Cô giơ tay lên, nhéo gò má đầy thịt của cô gái tóc vàng, khiển trách:

- Bây giờ, nơi ngươi đang đứng ngây ngô là vườn rau củ, cho nên nhìn thật kỹ dưới chân cho ta.

- Ai ui! Đau, Tiểu Nguyệt Nguyệt, ngươi nhẹ một tí.

Vưu Phi Nhi nhe răng trợn mắt, ngoẹo đầu làm bộ dáng rất đau.

- Hanh! Nhớ kỹ vị trí Đôi Cánh Thiên Sứ cho ta.

Ly Nguyệt chỉ vào đóa hoa có cánh dài màu bạc dưới mặt đất.

- Nhớ kỹ, ta nhớ kỹ rồi.

Con mắt màu vàng óng của Vưu Phi Nhi nhìn chăm chú vào đóa hoa màu trắng, trong mắt lóe lên tia sáng muốn nghiên cứu.

- Bây giờ không phải là lúc cho ngươi nghiên cứu.

Ly Nguyệt cốc đầu của cô gái tóc vàng một cái.

- Hả?

Vưu Phi Nhi chớp chớp con mắt màu vàng óng, mờ mịt hỏi:

- Vậy lúc nào thì có thể nghiên cứu?

- Ngày hôm nay còn có rất nhiều việc để làm.

Ly Nguyệt đẩy cô gái tóc vàng nhìn về bên trái một chút.

Cô chỉ vào thực vật chất đống ở xa xa, nói:

- Trước tiên, chúng ta phải trồng hết các cây kia.

- Biết rồi.

Vưu Phi Nhi tiếc nuối liếc nhìn Đôi Cánh Thiên Sứ, bất đắc dĩ gật đầu.

Lúc này, Mục Lương ra lệnh cho Kỳ Nhông Ba Màu một chút, miễn cho nó bạo khởi nhào qua Vưu Phi Nhi.

Dù sao, Kỳ Nhông Ba Màu còn có một nhiệm vụ là canh gác khu vườn.

Mục Lương trấn an được kỳ nhông khổng lồ, sau đó, cho thêm Vưu Phi Nhi gia nhập vào trong danh sách cho phép.

- Kế tiếp chính là Thủy Tinh Ngư.

Mục Lương đi tới bên cạnh Trà Thụ Tinh Huy.

Hắn điều khiển bùn đất, dời đi một vài rau dưa xanh, đào ra một cái hồ dài rộng cỡ mười thước.

- Đào một cái ao rộng trữ nước như vậy hẳn đã đủ.

Mục Lương quan sát một cái.

Hắn sử dụng năng lực, đào một ao nước mười thước rất sâu, đồng thời tạo một đường dẫn nước bên ngoài, chảy về phía ngoài của vườn rau quả, sau đó mới là nước cho ngươi dùng.

- Đã có nước, chỉ còn thiếu vài căn phòng.

Mục Lương quay đầu nhìn căn nhà trước đó anh thiết kế và dựng nên, đột nhiên cảm thấy sẽ ngôi nhà đến gần Trà Thụ Tinh Huy.

Như vậy vườn rau quả phía dưới Trà Thụ Tinh Huy sẽ là khu vực hạch tâm, mà những nơi khác chính là khu vực bên ngoài, vừa vặn cho Vệ Cảnh và người nhà của bọn họ ở lại.

Dù sao, một thế lực cũng cần phân chia đẳng cấp, đãi ngộ cũng có khác biệt.

- Tốt, cứ làm dựa theo ý nghĩ này.

Mục Lương nghĩ là làm

Anh vận dụng năng lực Thao Túng Địa Nham, lại kết hợp với năng lực Địa Nham Nặng Gấp Mười Lần, dễ dàng di chuyển căn nhà đến phía dưới Trà Thụ Tinh Huy như mặt nước đẩy thuyền.

- Xây phòng mới cần một số lượng lớn tảng đá, vườn rau quả cũng phải mở rộng.

Mục Lương vì trước đó gạt Nguyệt Phi Nhan, nên hiện tại, đang cố gắng để trả giá.

Anh dùng tâm linh ý niệm lần nữa ra lệnh:

- Tiểu Huyền Vũ, ta cần một số lượng lớn bùn đất và tảng đá lớn.

- Ngao ô ~~

Rùa Đen gầm nhẹ một tiếng, điều khiển bùn đất quanh thân, tảng đá bay ra phía sau lưng.

Tia sáng phía trên đỉnh đầu bị che lấp.

Ba cô gái dồn dập ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy một màn kinh người.

Đất đá đang chậm rãi xông lên, bay về phía sau lưng Rùa Đen, cũng nhanh chóng hình thành một bức tường bao quanh xung quanh mép mai rùa.

- Vù vù... May mắn có Tiểu Huyền Vũ phối hợp, ta mới có thể làm nhanh như vậy

Mục Lương thở dài mấy hơi thở.

Anh dùng năng lực phối hợp với Rùa Đen, ngưng tụ thành bức tường cao bốn thước rộng hai thước bao xung quanh mép mai rùa.

Tiếp theo, từng căn nhà đột ngột trồi lên từ mặt đất, tất cả đều là dùng đá tảng ngưng tụ thành.

- Đã xong, còn như lắp cửa cửa sổ gì gì đó, để cho bọn nó tự giải quyết!

Mục Lương vỗ tay một cái, lau mồ hôi trán một cái.

Xây dàn giáo nhà cũng không khó, chỉ cần ngưng tụ đá tảng chung một chỗ là được, biến thành từng dãy căn nhà nhỏ.

-...

Ánh mắt của ba cô gái Ly Nguyệt, Mễ Nặc, Vưu Phi Nhi đờ đẫn, đứng ở một bên, nhìn các thao tác quy hoạch kinh người của Mục Lương.

Con ngươi màu vàng óng của Vưu Phi Nhi lóe ra tia sáng kỳ dị, quay đầu nhìn về phía cô gái tóc trắng, hỏi:

- Mỗi lần, anh ấy làm gì, động tĩnh đều khoa trương như vậy sao?

- Hẳn không có!

Ly Nguyệt suy nghĩ kỹ một chút, vẫn thấy lần này là tương đối khoa trương.

Hiện tại, Mục Lương hoàn toàn chỉ cần dựa vào một người, kiến tạo ra một thành trì nhỏ tương đương hoàn thiện.

- Luôn cảm giác còn thiếu thứ gì.

Mục Lương đứng ở trên những lối đi của vườn rau quả quét mắt bốn phía.

- Mục Lương, về sau chúng ta sẽ ở dưới Trà Thụ Tinh Huy sao?

Mễ Nặc vui vẻ xông đến.

- Đúng vậy, về sau vòng ngoài là nhà cho những người khác ở, chúng ta sẽ ở bên trong.

Mục Lương chỉ chỉ từng dãy nhà trước mắt cách đó không xa.

- Nơi này của chúng ta sẽ phải xây thêm một bức tường bảo veej

Mễ Nặc chỉ vào vườn rau quả dưới chân, lo lắng nói:

- Nếu không... Sẽ có người đến hái lá trà.

- Đúng rồi.

Cuối cùng Mục Lương biết thiếu thứ gì, chính là phạm vi chế ngự nhìn bên trên.

Ra cửa chính là từng dãy nhà, người khác cũng có thể nhìn thấy một góc của khu vườn.

- Không cần tường bảo vệ, nhìn ta nè.

Mục Lương nhếch miệng lên.

Hai tay hắn đặt trên mặt đất, bảo Rùa Đen lần nữa phối hợp, làm cho vườn rau quả khu vực trung tâm trên mặt đất dâng cao lên bốn mét

- A...

Mễ Nặc cảm thấy lay động một hồi, nhanh chóng ngồi xổm xuống.

Sau khi ngồi vững, cô đứng lên nhìn một cái sợ ngây người, khu vườn đã biến thành hình dáng như một hòn đảo nhỏ.

- Như vậy, nhà của chúng ta cao so với người khác, cũng giống như một bức tường.

Mục Lương đứng ở sát biên giới nhìn xuống, nhất thời trong lòng sinh ra một cảm giác khí phách.

Tường vây và cao giữa trong núi tạo thành khu vực hình lòng chảo, chính là chỗ ở của những người khác.

Đây chính là chỗ ở của những thành viên cao tầng của thành Huyền Vũ.

Bang!

Mặt của Ly Nguyệt không thay đổi, cầm một gốc cây, nhảy từ phía dưới lên, yên lặng trồng cây giống ở sát biên giới.

Bá!

Vẻ mặt của Vưu Phi Nhi ngây ngô, mang theo hai túi dược thảo cũng nhảy lên cao.

Ngày hôm nay, khiếp sợ nhiều lắm, hai người đã không biết biểu đạt làm sao

- Dường như, còn thiếu một chút gì đó?

Mục Lương ngượng ngùng thấy một màn như vậy.

Hắn mới phát hiện không có cầu thang, hơn nữa còn phải làm lại một lần nữa đường dẫn nước từ ao nước ra vào khu vực bên ngoài.

Mục Lương nhanh chóng xây một cái cầu thang. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play