Mặc kệ là thật hay giả, chỉ cần không có nhân chứng là không thể thừa nhận.

- Đương nhiên không chỉ có một người, ngươi muốn ra tay?

Ngải Lỵ Na đồng thời giải trừ ẩn thân, đứng ở bên trái cô gái tóc trắng.

Hai cô có thể ẩn thân, còn chưa nhất định sẽ sợ cường giả cấp sáu, đánh không lại cũng có thể trốn.

-...

Ngõa Nhĩ Đa đè nén xung động muốn động thủ, bắt đầu kiêng kỵ còn có người ẩn nấp trong bóng tối.

Hai người?

Không phải, hoặc là còn có vài người.

Lão quyết định cuối cùng không mạo hiểm, nếu có các lâu chủ còn lại ở đây, tuyệt đối sẽ lập tức ra tay.

- Người các ngươi muốn bắt đã đi rồi, đây là đồ ta giao dịch được.

Giọng của Ngõa Nhĩ Đa già nua, nghiêm nghị nói:

- Ta sẽ không giao ra, trừ phi các ngươi cầm tinh thạch hung thú để đổi.

Lão phòng bị, lui về sau nữa mấy bước, chuẩn bị bắt đầu gọi người.

- Đi, tên phản đồ kia khẳng định vẫn còn ở trong thành.

Ly Nguyệt không hiểu liếc nhìn Ngõa Nhĩ Đa.

Cô lần nữa ẩn thân đứng lên, lạnh lùng nói:

- Ngươi nên cầu nguyện, nếu như chọc giận đại nhân chúng ta, các ngươi sẽ biết được cảm giác hoảng sợ.

Đôi mắt màu hồng nhạt của Ngải Lỵ Na thương cảm nhìn lâu chủ kia, hoàn toàn bị người khác tính kế.

Cô ẩn thân đi theo, xem như nhiệm vụ tối hôm nay đã hoàn thành một nửa.

- Tức giận? Hoảng sợ?

Ngõa Nhĩ Đa híp mắt.

Lão đang suy tư lời nói của đối phương muốn biểu đạt ý gì.

Chẳng lẽ, thành chủ thành Huyền Vũ muốn đi vào thành Thập Lâu tìm kẻ phản bội?

Hoặc là từ đầu tới đuôi, cũng chỉ là tìm một cái mượn cớ tấn công thành Thập Lâu?

Ngõa Nhĩ Đa càng nghĩ càng nhiều, càng nghĩ càng thấy vô cùng nguy hiểm.

Lão cảm thấy nên triệu tập các lâu chủ thương lượng một chút, thảo luận một chút chuyện xảy ra đêm nay.

Để chuẩn bị dự tính xấu nhất.

...

Lúc này, Ly Nguyệt, Ngải Lỵ Na đã đi tới tường viện bên ngoài, nhìn thấy Nguyệt Thấm Lam đang đợi.

Trong lòng hai cô hơi ấm áp, biết đối phương sợ các cô bị dây dưa kéo lại gặp nguy hiểm.

- Chúng ta đã nhiệm vụ hoàn thành.

Ly Nguyệt giải trừ ẩn thân, nhẹ giọng nói:

- Ngõa Nhĩ Đa đã bắt đầu hoài nghi, có thể đi về.

- Vậy trở về thôi!

Nguyệt Thấm Lam thu gom hành lý đi ở trước.

- Ngươi biết Mục Lương sẽ ra động tĩnh lớn gì không?

Ly Nguyệt nhịn không được hỏi.

- Ngươi cũng không biết?

Nguyệt Thấm Lam ngạc nhiên hỏi ngược lại.

- Không biết, anh ấy chưa nói.

Ly Nguyệt lắc đầu.

Cô không nghĩ ra Mục Lương sẽ gây ra động tĩnh rất lớn gì, để có thể hỗ trợ đám người Y Lệ Y rời khỏi.

Hiện tại, nhiệm vụ cua ba người, đều là Mục Lương chỉ điểm, dạy các cô như thế nào hoàn thành, mỗi một ít phản ứng đều gợi ý.

...

Ba cô gái một đường rời đi rất nhanh.

Không bao lâu, các cô đã trở lại phía sau lưng Rùa Đen, ở trên tường thành gặp được ba người Mục Lương, Mễ Nặc và Nguyệt Phi Nhan.

- Đã cực khổ rồi.

Mục Lương ôn nhuận nói.

- Mục Lương, ngươi nói động tĩnh lớn là gì vậy?

Ly Nguyệt tò mò, chớp chớp con ngươi màu bạc.

Cô nhìn quét bốn phía, nghi hoặc hỏi:

- Làm sao vẫn còn chưa nhìn thấy?

- Ta đây không phải đang đợi các ngươi trở về sao.

Mục Lương mỉm cười vẫy tay, ý bảo đám người đứng ở phía sau rời đi.

Anh chuẩn bị tiến hóa Rùa Đen lên cấp bảy, thuận tiện đe dọa người thành Thập Lâu một cái, hấp dẫn sự chú ý của các lầu chủ, giúp cho đoàn người Y Lệ Y có thể rời khỏi.

Các cô gái nhu thuận đứng phía sau anh.

Mục Lương dặn dò với các cô:

- Các ngươi đều đứng cho vững.

- Được.

Các cô lên tiếng trả lời, nắm vững phần đá nhô ra trên tường.

Mục Lương nhìn thành Thập Lâu trong đêm tối, ra lệnh ở trong đầu:

- Hệ thống, tiến hóa Rùa Đen lên đến cấp 7.

- Ting! Cấp 6 tiến hóa đến cấp 7, khấu trừ một triệu điểm tiến hóa.

- Ting! Rùa Đen cấp 7 tiến hóa thành công.

- Ting! Có tiếp nhận thiên phú của Rùa Đen: Điều Khiển Trọng Lượng Địa Nham Gấp Hai Mươi Lần hay không?

- Tiếp nhận.

Mục Lương lẩm bẩm ở trong lòng.

- Ting! Điều Khiển Trọng Lượng Địa Nham Gấp Hai Mươi Lần đang trong quá trình thay đổi... Quá trình thích ứng đang tiến hành... Truyền thừa hoàn tất.

Sau đó, Mục Lương cảm nhận được bắp thịt bị xé nứt ra, lại có cảm giác đau đớn truyền tới.

Đầu khớp xương vai sinh ra âm thanh ‘Răng rắc, răng rắc’, như tiếng cái búa thiết ở gõ vào đầu khớp xương.

- Mục Lương đang được cường hóa.

Gương mặt xinh đẹp của Nguyệt Thấm Lam biến đổi.

Mấy người các cô cũng nghe được động tĩnh truyền tới trong cơ thể Mục Lương, cảm thấy hô hấp có chút khó khăn.

- Các ngươi đứng phía sau ta đi.

Nguyệt Thấm Lam vội vã hô lên.

Cô vận dụng khí thế của mình, ngăn cản khí thế đang không ngừng tăng lên của Mục Lương.

Ùng ùng...

Không có thời gian cho bọn họ phân thần, mặt đất truyền đến chấn động.

- Ngao ngao ô ~~

Rùa Đen phát lên tiếng gào to thống khổ.

Nó lần nữa được cường hóa, kích thước thân thể nhanh chóng tăng trưởng, nham giáp trên người lần nữa mở rộng ra.

Ùng ùng...

- Đã xảy ra chuyện gì?

Sắc mặt của Thái Căn đại biến, dùng sức bám vào vách tường, cố kiềm chế cảm giác lay động.

Anh lảo đảo đi tới cửa sổ, nhìn quét đường phố đen như mực bên ngoài.

- Man Thú Hoang Cổ nổi giận?

Bách Biến Ma Nữ bỗng nhiên đứng lên từ giường chiếu.

Cô ta cũng ghé vào cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, đúng lúc nhìn thấy Thái Căn ở nhà đối diện.

- Biết đã xảy ra chuyện gì không?

Thái Căn hô.

- Ta cũng bị nhốt, làm sao có khả năng biết.

Bách Biến Ma Nữ liếc mắt một cái.

- Mặt đất đang di động.

Thái Căn hoảng sợ chỉ vào đường phố ngoài cửa sổ.

Bách Biến Ma Nữ nhìn mặt đất, thực sự phát hiện mặt đất đang mở rộng ra.

Đường phố đang dần bành trướng theo chiều rộng, khu vực trung ương cách bọn họ càng ngày càng xa, biến mất ở bên trong đêm tối.

- Bây giờ chúng ta trốn...

Bách Biến Ma Nữ lớn tiếng hô.

- Khụ khụ khụ...

Cô ta nói còn chưa nói xong, đã thấy bên trong đường phố tối đen như mực, có một con kỳ nhông khổng lồ dài tám mét bò ra ngoài.

Đôi mắt của Kỳ Nhông Ba Màu liếc nhìn căn phòng phát ra âm thanh, ghé vào ở bên ngoài nhà của kẻ ăn trộm.

Nó nhận được mệnh lệnh của Mục Lương, tới đây canh chừng những kẻ trộm đó.

-...

Sắc mặt của Thái Căn cổ quái, ngắm nhìn ánh mắt đờ đẫn của Bách Biến Ma Nữ.

Bách Biến Ma Nữ tức giận bất bình kỳ nhông lớn liếc một cái, trong lòng phát điên nói:

- Ngươi có muốn mỗi lần đều nhằm vào ta như vậy hay không?

- Híz-khà zz hí-zzz...

Kỳ Nhông Ba Màu cảm nhận được một cỗ khí tức, quay đầu quét tới.

- Chuyện kia... Chào buổi tối.

Bách Biến Ma Nữ bị kỳ nhông khổng lồ nhìn chằm chằm, khuôn mặt xinh đẹp nhất thời trở nên quyến rũ.

Cô chờ đến lúc kỳ nhông to lớn kia nghiêng đầu sang chỗ khác, không tự chủ được thở phào nhẹ nhõm.

- Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì?

Bách Biến Ma Nữ quay đầu, nhìn thấy mấy người phụ nữ bị giam với mình, xem nét mặt của cô là lạ.

Vì gương mặt của cô hơi xinh đẹp, xiết chặt nắm tay, đại nghĩa lẫm nhiên nói:

- Ta đây là co được dãn được, không tính toán với con kỳ nhông khổng lồ đó.

- Ừm ừm.

- Ngươi phóng khoáng, ngươi không so đo.

...

Những căn nhà sau lưng Rùa Đen, có Tiểu Huyền Vũ kiềm chế chấn động, phản ứng ngược lại không phải rất lớn.

Có thể lúc này Rùa Đen biến hóa, người dân thành Thập Lâu bắt đầu hoảng sợ, run rẩy.

Thân của Rùa Đen dài 1,200 mét, chiều rộng hơn tám trăm mét, cao độ hơn 500m kinh người.

Rùa Đen to lớn như vậy, căn bản giống như một ngọn núi lớn.

Hơn nữa, Tiểu Huyền Vũ vẫn còn đang giương giọng rống to hơn, thân thể đung đưa trái phải qua lại.

- Chuyện này, tại sao con Man Thú Hoang Cổ này lại đột nhiên trở nên khổng lồ như thế?

Vẻ mặt của Ngõa Nhĩ Đa hoảng sợ, nhìn cự thú gần ngay trước mắt.

Lão vừa mới chuẩn bị tụ tập một ít lâu chủ thương lượng phương pháp ứng đối, hiện tại Man Thú Hoang Cổ bất ngờ lớn lên, làm cho lão hoàn toàn mất đi năng lực suy tính.

Ai có thể đối phó được Man Thú Hoang Cổ như vậy, chỉ sợ thành Thập Lâu cũng không đủ cho đối phương đạp mấy cái!

- Đây chính là thành chủ thành Huyền Vũ phẫn nộ sao?

Ngõa Nhĩ Đa nhớ tới mới đây không lâu hai Ám Vệ kia nói.

Hiện tại, lão thực sự hoảng sợ, nếu như lại cho thêm một cơ hội, e rằng cũng sẽ không giao dịch với kẻ trộm kia!

- Đại nhân, chúng ta mau trốn đi!

Thủ hạ thúc giục.

Bọn họ thực sự sợ con Man Thú Hoang Cổ đó vọt vào trong thành, tùy tiện đạp mấy cái là có thể giết chết một nhóm người.

- Mang theo đồ quan trọng, chúng ta trốn ra từ cửa thành bên kia.

Ngõa Nhĩ Đa cố gắng bình tĩnh lại, quyết định mau trốn.

- Vâng.

Tên thủ hạ đó lập tức chạy tứ tán.

Lúc này.

Người bên phe của Y Lệ Y, cũng đang hoảng sợ nhìn Man Thú Hoang Cổ, làm cho sắc mặt của mọi người tái nhợt.

- Thiếu lâu chủ, đây chính là động tĩnh cực… cực lớn Ám Vệ kia nói à?

Giọng của Trình Mâu run run nói.

Động tĩnh như vậy có hơi quá dọa người nha!

- Mọi người, đừng đứng ngây người nữa.

Y Lệ Y lấy lại tinh thần từ trong rung động.

Cô hô to với mấy người kia:

- Đều cầm đồ đã chuẩn bị lên, bây giờ chúng ta lập tức rút lui khỏi, đi đến thành Thánh Dương.

- Vâng.

Các gia thần cầm lấy đồ đạc.

Y Lệ Y nhìn chằm chằm Man Thú Hoang Cổ, trong lòng nổi lên một nụ cười khổ: động tĩnh lớn của người này thật sự là quá lớn.

Cô dẫn theo các gia thần là nhóm đầu tiên rời khỏi thành Thập Lâu, trực tiếp đi vào bên trong bóng tối, chạy về phương hướng thành Thánh Dương.

Người của thành Thập Lâu đều đã bắt đầu hỗn loạn lên, cho rằng Man Thú Hoang Cổ muốn công thành.

Dù sao, động tĩnh của Rùa Đen quá lớn, lại còn đang hống to, kích thước thân thể lại trở nên khổng lồ như thế.

- Ách...

Mục Lương tiếp thu xong cường hóa, chứng kiến người dân thành Thập Lâu đều đang bỏ chạy.

Anh cứng ngắc nghiêng đầu qua chỗ khác, nhìn về phía mấy cô gái, nhẹ nhàng hỏi:

- Kế hoạch ta hỗ trợ Y Lệ Y rút lui, có tính là hoàn thành không?

- Đại khái là đã hoàn thành.

Ly Nguyệt biểu cảm cổ quái nghiêng đầu sang chỗ khác.

Nguyệt Thấm Lam ưu nhã vén sợi tóc bên tai một cái, che giấu khiếp sợ trong mắt.

Cô chững chạc nói:

- Toàn bộ người dân của thành Thập Lâu đều đã chạy, Y Lệ Y cũng có thể trốn theo.

- Vậy là tốt rồi.

Mục Lương nghiêm túc gật đầu, đáy mắt hiện lên một tia ngượng ngùng.

Anh cho rằng tiến hóa trong đêm, gây ra động tĩnh cũng chỉ hấp dẫn sự chú ý của đám người Ngõa Nhĩ Đa.

Chỉ là không nghĩ tới Rùa Đen lại phản ứng to lớn như thế, sẽ gây ra động tĩnh khoa trương như thế.

- Thành Thập Lâu quá nhỏ.

Nguyệt Phi Nhan dựa vào tường thành.

Cô thăm dò ngắm xuống thành Thập Lâu phía dưới, phát hiện thành Thập Lâu đã thu nhỏ lại gấp mấy lần, tựa như côn trùng nhỏ.

- Mục Lương, bây giờ chúng ta sẽ rời khỏi sao?

Mễ Nặc lo lắng hỏi.

Hiện tại, gây ra động tĩnh như vậy, sau khi trời sáng nhất định sẽ gây nên một ít rối loạn và phản ứng ngược.

- Đúng vậy, bây giờ chúng ta sẽ rời đi nơi này.

Mục Lương liếc một cái bao chứa tinh thạch hung thú trên mặt đất.

Dường như anh đã ép khô hơn phân nửa tinh thạch hung thú của thành Thập Lâu, lưu lại nữa cũng rất xấu hổ, còn không bằng nhân trời tối rời khỏi, tìm một chỗ chuyển hóa tất cả thu hoạch lần này thành điểm tiến hóa.

- Tiểu Huyền Vũ, chúng ta đi thôi.

Mục Lương ra lệnh trong đầu.

- Ngao ngao...

Ông!

Phát động thiên phú Điều Khiển Trọng Lượng Địa Nham Gấp Hai Mươi Lần.

Rùa Đen gầm nhẹ, toàn bộ thân thể run lên một chút, bước chân nặng nề xoay người rời khỏi.

Nếu như không có phát động thiên phú, một cước của nó dẫm lên mặt đất sẽ rất chấn động, tạo thành lực phản chấn, sóng chấn động, có thể san bằng hơn phân nửa thành Thập Lâu thành phế tích.

- Bây giờ lại rời đi, ta còn chưa có vào thành đi dạo mà.

Nguyệt Phi Nhan có hơi tiếc nuối nói.

- Đến thành lớn kế tiếp, nhất định sẽ để cho ngươi vào đi dạo.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Thật? Sẽ không giống lần này chứ, đều hù chạy tất cả mọi người?

Nguyệt Phi Nhan chớp chớp đôi mắt màu đỏ.

- Đại khái sẽ không

Mục Lương nghiêng đầu sang chỗ khác, giọng nói có hơi không tự nhiên.

Anh làm sao biết thành trì lớn kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì?

Chỉ là, bây giờ kích thước thân thể Rùa Đen, thật đúng là khó mà nói.

-...

Bây giờ, Ngải Lỵ Na còn đang rơi vào trong khiếp sợ, đờ đẫn nói không ra lời.

Ai có thể nói cho cô biết, vì sao chuyện kinh ngạc đến ngây người như vậy, mấy cô gái kia có thể tiếp nhận nhanh như vậy?... ….

- Oa! Cuối cùng cũng bỏ rơi đám người thú kia.

Hi Bối Kỳ quạt cánh từ trên trời hạ xuống.

Cô rơi vào trên một tảng đá, con ngươi màu đỏ máu biến mất, biến trở về đôi mắt màu vàng óng.

Bá!

Một bóng ma tràn lên từ mép tảng đá.

Thân ảnh của Mễ Á hiển lộ ra, biểu cảm lạnh nhạt, có hơi tái nhợt.

- Ngươi không sao chứ?

Hi Bối Kỳ lo lắng hỏi.

Các cô bị đám người thú đuổi giết chừng mười ngày.

Đêm qua đã bị đuổi kịp, vừa đánh vừa trốn.

Trải qua nửa ngày truy đuổi, hai người mới miễn cưỡng bỏ qua đám người thú kia.

- Không có việc gì.

Khuôn mặt của Mễ Á không chút thay đổi nói.

- Đám người thú của thành Vạn Yêu quá phiền toái, lỗ mũi tinh như chó.

Hi Bối Kỳ cắn răng nghiến lợi nói:

- Mỗi lần đều bị bọn hắn đuổi theo.

Mới nghỉ ngơi không bao lâu, đã có ba người thú đuổi theo, nếu không phải cô có thể bay lên trên ngọn núi hiểm nghỉ ngơi, hai người đã sớm không thể tiếp tục kiên trì nữa.

- Cánh của ta vẫn quá nhỏ.

Hi Bối Kỳ đau đầu gãi gãi cánh sau lưng.

Cô không thể mang theo người khác bay lượn đường dài, chỉ có thể dẫn theo người khác bay một đoạn ngắn, đã cảm thấy cực kỳ mệt mỏi rã rời.

- Ngươi trở về thành Dạ Nguyệt một chuyến, có thể sẽ được trưởng thành.

Mễ Á bình tĩnh nói.

Thành Dạ Nguyệt là thành trì vô cùng lớn, hơn phân nửa cao tầng tất cả đều là Hấp Huyết Quỷ, bé gái tóc vàng này là công chúa nhỏ nhất thành Dạ Nguyệt.

- Không muốn quay về, đám biến thái kia luôn muốn cho ta uống máu bọn hắn.

Hi Bối Kỳ nghiêng đầu qua chỗ khác, bĩu môi khinh thường:

- Máu của họ không xứng để cho ta uống.

- Ngươi cho đến nay chưa từng hút qua máu người?

Mễ Á thản nhiên nói.

- Nếu không, ngươi để cho ta hút một ngụm máu?

Hi Bối Kỳ lộ ra một đôi răng mèo, liếm khóe miệng một cái, nhìn chằm chằm cái cổ trắng như tuyết của cô gái tai mèo.

Cô ngược lại rất muốn hút máu của Mễ Á, khẳng định sẽ tăng lên thực lực trên diện rộng.

Nếu như hút máu của người yếu ớt, chỉ pha loãng lực lượng thuần huyết của cô mà thôi.

- Không được.

Mễ Á lạnh lùng nói.

- Để cho ta hút một ngụm máu thôi, rất thoải mái.

Bé gái tóc vàng bất ngờ xông về hướng cô gái tai mèo.

Gi ọng nói của cô mang theo dụ dỗ, mê hoặc:

- Ở thành Dạ Nguyệt rất nhiều người đều muốn để cho ta hút máu, bây giờ ngươi rất vinh hạnh được ta chọn trúng, nên biết ơn ta đi.

- Ngươi đói bụng, ta bắt con thỏ qua đây để cho ngươi uống máu nó. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play