“Không còn nữa thì tốt.” Cố Tiêu dùng đũa chọc giò heo hai cái, sau đó lại cúi đầu tiếp tục ăn.
Thẩm Hi Hòa âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Căn phòng yên tĩnh lại, tim Thẩm Hi Hòa đập kịch liệt, hắn vuốt ve đầu ngón tay, cảm giác vừa nãy có lẽ đã đụng trúng rồi, nhưng cũng có cảm giác chưa đụng trúng gì cả.
Trong lòng hắn rối loạn đến cực điểm, chỉ muốn nói nhiều thêm mấy câu với Cố Tiêu, “Đúng rồi! Tiểu Tiểu, đây là đậu nành sao..”
Non nửa chén đậu nhỏ có màu vàng óng ánh, Thẩm Hi Hòa cũng là người làm quen việc nhà nông, cho nên nhận ra được.
Cố Tiêu gật đầu, “Đúng vậy, đây là dùng nước canh để nấu, huynh nếm thử xem.”
Trong nhà những thứ khác thì không có nhưng đậu nành thì có rất nhiều, ngày thường cũng không ăn bao nhiêu. Cố Tiêu thấy vẫn còn vài túi.
Những thứ có thể cho vào bánh cuốn có rất nhiều, nếu muốn mọi người thường xuyên tới mua, thì phải có thứ gì đó làm cho người khác ăn đến nỗi nhớ mãi không quên mới được.
Hầm đậu nành đến khi mềm, vị đậu hoà quyện với vị thơm của thịt heo kho, quan trọng nhất chính là đậu nành rất rẻ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT