Cố Tiêu nghĩ không ra Thẩm Hi Hòa đây là có ý tứ gì, cô ở bên ngoài chờ lâu như vậy mà hắn không thay, cứ phải đợi cô vào rồi mới thay là sao.
Thầm Hi Hòa nhìn sắc mặt Cố Tiêu, trong lòng căng thẳng, sợ Cố Tiêu lại hiểu lầm, nên vội vàng nói: “Đúng rồi, Tiểu Tiểu! Quần áo của ta bị rách rồi, muội xem, ngay chỗ này này.”
Tay áo đúng là bị rách một chút.
Thẩm Hi Hòa cho Cố Tiêu nhìn một cái, sau đó nhanh chóng cởi quần áo ra, hắn ôm quần áo, trên người chỉ mặc một kiện trung y đơn bạc, “Còn phải nhờ muội giúp ta vá lại......
Cố Tiêu thậm chí còn chưa nhìn rõ áo bị rách ở đâu.
Hộp kim chỉ ở chỗ Chu thị có, từ trước đến nay quần áo Thẩm Hi Hòa bị rách đều là do Chu thị vá, Cố Tiêu nói: “Hộp kim chỉ ở phòng của nương, huynh đi tìm nương đi.”
Cố Tiêu vốn định để Thẩm Hi Hòa đem quần áo đi đông phòng, nhưng Thẩm Hi Hòa lại hiểu sai ý của cô, hai mắt hắn sáng lên, cảm thấy đề nghị của Cố Tiêu rất hay, “Muội nói rất đúng, ta đi lấy ngay bây giờ.”
Thẩm Hi Hòa bỏ quần áo xuống, thay một bộ áo vải thô rồi vội vàng đi tới đông phòng.
Cố Tiêu: “......”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT