Một đám người vây quanh đống lửa, quan viên Tấn Dương không dám nói lời nào, Chu Mục Chi cũng có thể chịu được, thì hắn sao có thể kêu khổ được chứ, chỉ là ba người trẻ tuổi này, hình như là đệ nhất giáp tiến sĩ của năm nay thì phải.
Thẩm Hi Hòa cúi đầu sưởi ấm, Tống Chiêu Thanh xoa xoa tay, hôm nay trời hơi lạnh, hắn lớn từng này nhưng đây vẫn là lần đầu tiên đi xa như vậy, dầm mưa lâu như vậy, có ô mà cũng như không có vậy.
Thẩm Hi Hòa móc từ trong lòng ngực ra một bình thuốc nhỏ, “Uống hai viên đi.”
“Đây là gì?”
“Cam thảo và hoa kim ngân làm thành thuốc viên, có tác dụng chống cảm lạnh.” Thẩm Hi Hòa kiểm tra lại hành lý, quần áo và giày đã để ở trạm dịch rồi, hắn chỉ mang theo thuốc trị thương và thức ăn, mấy cái màn thầu cũng đem ra chia nhau, sau đó thì đi mượn một cái nồi để nấu nước nóng.
Chu Mục Chi ngược lại cũng không cảm thấy khổ, làm quan mà khổ, thì bá tánh còn khổ hơn, hắn ăn màn thầu, trong đầu nghĩ làm thế nào để trị thủy.
Nếu như thật sự có thể phân ra một nhánh sông từ huyện Thanh Miện này thì bá tánh ở trung và hạ lưu sẽ không phải chịu nhiều thiệt hại nữa, lợi ích trăm năm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT