Chu thị và Cố Tiêu cùng đi vào nhà,bà đóng cửa lại rồi cởi quần áo ra, túi tiền có hình đám mây được may chặt vào áo.
Chu thị chưa đi xa bao giờ, cho nên liền nghĩ ra biện pháp này, bà tháo chỉ rồi lấy túi tiền ra, rồi lấy ra ba mươi lượng đưa cho Cố Tiêu, “Con cầm đi.”
Cố Tiêu: “Nương, con thực sự có tiền mà,tiền mà lần trước người cho con con vẫn chưa xài hết đâu, còn có tiền mà Tam ca cho con nữa, con đang muốn đưa cho người đây.”
Chu thị không định lấy.
Bà là một lão bà tử, ở nhà hay ở bên ngoài, chuyện gì cũng đều dựa vào con cái, cầm tiền trong tay cũng vô dụng, không bằng đưa cho Cố Tiêu.
Cố Tiêu kiên quyết không lấy, tiền mà Thẩm Hi Hòa đưa cũng đưa cho Chu thị luôn, “Nương là chủ gia đình thì nương cầm tiền đi, hơn nữa, nếu người đưa tiền cho con rồi thì đại tẩu và nhị tẩu sẽ nghĩ như thế nào đây, số tiền này...... dù sao cũng là do mọi người vất vả cực khổ mới kiếm được mà.”
Mỗi ngày giờ Mẹo ra khỏi cửa giờ Hợi mới về nhà, chỉ vì có thể đi chợ sớm để mua được thịt và rau vừa tươi vừa rẻ về, nhào bột làm mì, rồi kho thịt nấu canh, mọi thứ đều phải tự mình làm, ngay cả nhị nha cũng phải giúp đỡ làm việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT