Đó là câu chuyện xưa về Trần Thế Mỹ.
“Hắn chỉ là dính thân mà thôi, cũng không phải là thành thân, ai mà biết chuyện sau này sẽ như thế nào chứ, đừng có nói lời chắc chắn như vậy. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, ta thật ra rất tò mò vị hôn thê kia có bộ dạng như thế nào...... Có phải là người nửa chữ cũng không biết, cử chỉ thô bỉ. Thậm chí đến cả nmói chuyên cũng không dám nói với mọi người hay không.”
Trương Tự bưng một ấm trà mới vào trong phòng, nghe thấy vậy thì cười lạnh trong lòng, còn nửa chữ không biết cử chỉ thô bỉ, không dám nói chuyện với mọi người nữa cơ đấy.
Tiểu đông gia của bọn họ có tay nghề tốt, còn biết vẽ tranh nữa, giỏi hơn bọn họ không biết bao nhiêu lần.
An Vân đặt chén trà xuống, đối với mấy lời nói này rất là phiền chán ,“Ta về đây, các ngươi cứ chơi đi.”
Trương Linh Dược cũng đứng lên theo, “Trong nhà còn có việc, ta đi trước đây.”
Sau khi ra khỏi Đa Bảo Các, Trương Linh Dược thở dài một hơi, sau khi trở lại phủ Quốc công, thì nàng đi tới chính viện nói chuyện với Từ thị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play