Thẩm Hi Hòa nói: “Muội cứ cầm đi, nếu ta cần dùng tiền thì sẽ tìm muội lấy.”
Tiền trong nhà đều là do Cố Tiêu giữ, tiền hắn kiếm được theo lý thì cũng nhện đưa cho Cố Tiêu, Thẩm Hi Hòa cười một cái, “Mặc dù tiền này không nhiều bằng muội kiếm, nhưng mà sau này ta sẽ kiếm được nhiều hơn nữa. Chờ ta kiếm được nhiều tiền rồi thì để ta nuôi muội.”
Túi tiền vẫn là cái túi cũ kia, bên trong có một tờ ngân phiếu năm mươi lượng, một tờ mười lượng và hair lượng bạc vụn, còn tiền đồng thì Thẩm Hi Hòa sẽ cầm, trên người hắn chỉ cần có nhiêu đó tiền là đủ rồi.
Cố Tiêu buộc chặt túi tiền lại, “Vậy thì muội sẽ bảo quản giúp huynh trước vậy.”
Dù có thế nào đi chăng nữa, thì chỉ cần đặt ở chỗ của Cố Tiêu là Thẩm Hi Hòa đã cảm thấy rất vui mừng rồi.
Bạch tuộc viên cũng ăn nhiều thêm hai cái nữa, ngày thường hắn cũng không dám ăn nhiều, “Món này cũng rất ngon.”
“Muội muốn đến tiệm rèn đánh một cái nồi, chuyên môn để nướng mấy loại viên này, chắc là sẽ dễ bán.” Đầu óc Cố Tiêu xoay chuyển, ở trong tỉnh thành này món ngon có rất nhiều, ở Thịnh Kinh thì chắc chắn sẽ càng nhiều hơn, món ăn trân quý mỹ vị, thức ăn đa dạng phong phú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play