Cố Tiêu nhìn về phía hai người họ, mua đồ nhái thì cô không có lời nào để nói, nhưng mà lại cầm đồ nhái tới đây đổi đồ thật, thì không có đạo lý đó.
Cố Tiêu trả dây đeo lại, “Vị cô nương này, đồ sứ dễ vỡ, vẫn là bảo quản cho tốt thì tốt hơn.”
Đều là cô nương gia, Cố Tiêu cũng không muốn nói lời quá khó nghe, Lưu Niệm Từ thở dài, “Đồ của Đa Bảo Các, mới để hai ngày thì tuyệt đối sẽ không biến thành như vậy, cô nương nếu không hài lòng thì nên đi tới cửa hàng đã mua mà đổi, mà không phải tới chỗ này.”
Vị cô nương kia xấu hổ đến mặt đỏ tai hồng, trong lòng cũng hối hận không thôi, trong cửa hàng không chỉ có hai người các nàng là khách nhân, mọi người đều dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu mà nhìn qua, nàng ta ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.
Nàng ta lôi kéo tay của bạn mình, “Đi thôi, chúng ta về thôi.”
Nếu như chuyện này truyền ra ngoài, thì nàng ta làm sao còn mặt mũi nữa chứ.
Vị cô nương thấp bé kia hất tay ra, “Không phải mua ở Đa Bảo Các, vậy sao tỷ lại nói là phải chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT