Buổi sáng bọn họ có đi lò sứ, thử làm mấy cái mẫu mã mới, buổi chiều thì chuẩn bị kết toán, Lưu Niệm Từ cũng đã thay đổi không ít.
Hổ phụ không sinh khuyển nữ, nàng rất nhanh đã nắm rõ việc buôn bán, ở Đa Bảo Các luyện mấy tháng xong thì về nhà quản lý cửa hàng đồ sứ.
Nung sứ là phải học từ đầu, bây giờ đã làm ra hình ra mdáng rồi, trước đây sư phó trong lò sứ chỉ xem như nàng đang chơi chơi mà thôi. Bây giờ mỗi lần Lưu Niệm Từ đi tới lò sứ. bọn họ có thể tôn kính mà kêu một tiếng đại tiểu thư rồi.
Chưởng quầy lòng đầy căm phẫn, “Thật không biết xấu hổ mà, bắt chước trang sức của nhà chúng ta không nói, mà giá còn giảm một nửa nữa, đông gia cô không biết đâu, bọn họ còn bày mèo chiêu tài ra bán nữa đấy!”
Nếu không phải là vị cô nương kia nói một tiếng thì hắn vẫn chưa biết được chuyện này đâu.
Lưu Niệm Từ nói: “Bắt chước? Trang sức của nhà chúng ta cũng không dễ bắt chước đâu.” Cũng không phải là chén hay dĩa, chỉ cần vẽ hoa văn lên là được.
Cố Tiêu: “Làm giống mấy phần, giá bán rẻ hơn chút, cũng sẽ có người mua.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play