Cố Tiêu cũng không phải là mang đồ quý giá gì, một bao điểm tâm, hai hũ tương của quán ăn, một hũ tương mè và một hũ dưa chuột muối.
Cũng không phải là đồ quá quý trọng, nhưng lại là đồ rất thực dụng.
Lưu phu nhân trừng mắt nhìn Lưu Niệm Từ một cái, “Con cũng không biết đường mà ngăn cản, chắc là đã đói bụng rồi, chúng ta nhanh đi ăn cơm đi.”
Lưu chưởng quầy không có ở nhà, Lưu phu nhân bồi hai tiểu bối cùng dùng cơm, bà tuy đã lớn tuổi, nhưng ăn nói khéo léo, cũng không làm ra dáng, sau khi ăn bữa cơm này xong, thì cũng thật sự cảm thấy đứa nhỏ Cố Tiểu này tính tình tốt lại rất chân thành nữa.
“Cô nương là bằng hữu của Niệm Từ,” Lưu phu nhân sờ đầu Cố Tiêu, “Sau này đây cũng sẽ là nhà của cô nương, Niệm Từ đã lớn như vậy rồi, đẩy vẫn là lần đầu tiên gặp được một tỷ muội có sở thích giống nhau.”
Lưu phu nhân cũng không muốn nói cái gì mà nữ nhi mình tính tiểu thư, không nên để Cố Tiêu gánh lời nói này làm gì, dù sao thì cũng đều là tiểu cô nương, dựa vào cái gì mà phải nhường nhịn tính khí của nữ nhi nhà mình chứ.
“Các con cử đi chơi đi, muốn ăn cái gì thì kêu nha hoàn chuẩn bị.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play