May mắn là bây giờ cuộc sống đã tốt hơn rồi, nếu không chỉ dựa vào trồng trọt rồi đi khiêng vác, thì phải tích góp tới khi nào chứ.
Thẩm Hi Hòa gật đầu, “Nhi tử đã biết.”
Chu thị xua xua tay. “Hai người các con đã mệt mỏi cả ngày rồi. trở về nghỉ ngơi sớm một chút đi.”
Cố Tiêu ôm tam nha một cái, rửa mặt chải đầu xong liền về phòng ngủ, chăn đã phơi qua, vỏ chăn cũng đã giặt qua, có mùi của ánh nắng mặt trời, còn có mùi bồ kết nữa.
Cố Tiêu nghĩ, về nhà thật là tốt mà.
Cố Tiêu yên ổn ngủ ngon cả đêm, còn Thẩm Hi Hòa lại không thấy buồn ngủ.
Về nhà cũng không tốt như hắn nghĩ, trước khi về phòng hắn có đi hỏi Chu thị, khi nào thì về quê thu hoạch vụ thu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT