Đang là cuối tháng bảy, lá cây đã chuyển sang vàng, thời tiết chuyển lạnh, một chén mì nóng hầm hập và một lồng sủi cảo nhân tôm và bắp, ăn xong phải nói là thoải mái cả ngườin.
Ăn no rồi, còn ăn rất ngon miệng nữa.
Lưu động gia muốn trả tiền cơm, nhưng Cố Tiêu không cần, trước đây hắn đã tặng một bộ đồ sứ,bây giờ mà lấy tiền cơm mthì không thích hợp lắm.
Lưu đông gia nhất quyết để tiền cơm lên trên bàn, “Giao tình là giao tình, buôn bán là buôn bán, sau này ta còn thường tới đây nữa, Cố cô nương cứ để lại cho ta một món ăn kèm là được.”
Đã nói đến nước này rồi, Cố Tiêu cũng không tiện từ chối nữa.
Lưu đông gia thật ra rất kính nể Cố Tiêu, một cô nương, rời xa nhà vài trăm dặm để bồi phu quân đọc sách, kinh doanh một quán bán thức ăn, còn làm rất tốt nữa.
Cũng chỉ lớn bằng nữ nhi của hắn, còn hiểu gốm sứ nữa, thật sự không tệ mà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play