Ở đâu ra có chuyện hạ nhân ăn chung với chủ nhân cơ chứ, ở nhà bếp vẫn còn thừa mì vụn, bọn họ nấu lên ăn là được.
Cố Tiêu lấy ba cái đĩa ra, chia đồ ăn ra một nửa, “Nhà chúng ta không có nhiều quy củ như vậy, hai người cứ an phận mà làm việc là được, đã bận rộn cả một ngày rồi, nên ăn nhiều một chút.”
Cố Tiêu không có cách nào thật sự xem hai người là hạ nhân được, đã làm việc cả ngày, sao có thể chỉ ăn mì vụn được chứ.
"Ai."
Hai người đáp ứng, rồi bưng đồ ăn đi ra bên ngoài ăn, Cố Tiêu đưa một đôi đũa cho Linh Đang, “Chúng ta cũng ăn nhanh đi, chắc là đói lắm rồi.”
Linh Đang cười lắc đầu, “Con không đói bụng, buổi chiều sư phụ có cho con ăn điểm tâm mà.”
Nghĩ lại trước đây, hình như Linh Đang chưa từng có được cuộc sống tốt như vậy, sáng sớm sư phụ sẽ nấu đồ ăn ngọn cho nó, buổi sáng chuẩn bị xong nguyên liệu nấu ăn cho bữa trưa, là có thể đi theo sư phụ học làm đồ chơi vải nỉ và chạm khắc gỗ rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play