Chỉ có một câu như vậy,mà Cố Tiêu đã đọc đi đọc lại mấy lần rồi.
Cô đặt tờ giấy vào trong hộp, bên trong đều là những bức thư mà Thẩm Hi Hòa đã viếtn cho cô, tổng cộng có mười bốn bức, bây giờ lại nhiều thêm một tờ giấy nữa.
Ăn cơm xong thì hai người đi tới cửa hàng đồ sứ, đúng lúc Lưu chưởng qumầy cũng có ở đây, Cố Tiêu hỏi: “Xin hỏi có thể nung búp bê gốm được không?”
Lựu chưởng quầy nói: “Nung thì có thể nung, nhưng mà lò của chúng tôi chưa nung qua bao giờ, cho nên phải dùng một cái lò khác để nung, nung một lò giá là mười lượng bạc, cô nương xem có được không.”
Dùng một cái lò nhỏ để nung cho Cố Tiêu, một lò có thể nung ra mấy ngàn cân đồ gốm, đồ gốm bán cho bình dân bá tánh giá rất rẻ, một cái là mấy chục văn tiền, chỉ thu mười lượng thì tính ra vẫn rẻ.
Một lò mười lượng bạc, nung phế đi muốn nung lại thì phải tốn thêm tiền.
Mười lượng bạc, đất sét tự chuẩn bị, búp bê gốm tự mình nặn, tự mình tô màu, lò gốm chỉ giúp nung lên,mà phải mất những mười lượng bạc, thật cũng không ít.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT