Cứ tính theo giá bán sách mà Thẩm Hi Hòa chép ra, một quyển sách là hai lượng bạc, mặc dù chữ trên câu đối xuân không nhiều, nhưng mà chữ to, nên phải 30 văn tiền một bức.
“30 văn tiền một bức, bà muốn viết chữ gì?”
Lão thái thái cau mày nói: “Bà con lối xóm. viết có mỗi câu đối xuân mà cũng lấy tiền sao.” Đúng là hám tiền mà.
Cố Tiêu nhìn thấy ánh mắt khinh thường của lão thái thái, còn nhổ nước bọt xuống đất, “Giấy đỏ và bút mực đều phải tốn tiền đi mua, bà con lối xóm sao, làm sao lại có người không biết xấu hổ muốn chiếm tiện nghi của người khác như thế chứ.”
Giọng nói Cố Tiêu rất bình thản, lão thái thái kia bị lời nói của cô làm cho đỏ mặt tía tai, “Ai mà thèm chứ!”
30 văn tiền một bức câu đối xuân không ai nỡ bỏ tiền ra mua.
Cố Tiêu cảm thấy 30 văn là còn ít, đây là do Thẩm Hi Hòa viết ra, sau này giá sẽ còn tăng lên rất nhiều, có muốn cầu cũng không được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT