Cố Tiêu mấy lần muốn mở miệng giải thích, nhưng lại không biết phải bắt đầu từ đâu.
Chuyện này mà truy cứu thì phải bắt đầu từ rất lâu trước kia rồi, lúc đầu cô chỉ muốn tích góp đủ bảy lượng bạc rồi rời khỏi Thẩm gia mà thôi.
Chu thị thấy hai người cùng nhau trở về, tất nhiên cho là Cố Tiệu ra ngoài đón người, “Trời mưa lớn như vậy con ra ngoài đón nó làm gì, có lạnh hay không, mau đi thay quần áo ra đi, lát nữa ta sẽ nấu cho con một chén canh gừng”
Cố Tiêu nhìn Chu thị, mím môi cười, “Nương, người tướng công đã ướt hết rồi.”
Chu thị nói: “Cũng không nhìn thử xem thời tiết thế nào, quần áo mới Tiểu Tiểu làm cho con cứ thế mà mặc ra ngoài, cũng không sợ làm dơ, con nhìn đi, tất cả đều là bùn đất! Mau đi thay ra đi! Ta đem đi giặt.”
Mặt Thẩm Hi Hòa có dính một chút nước, Cố Tiêu ở một bên sửng sờ hơn nửa ngày, Chu thị không phải thương yêu Thẩm Hi Hòa nhất sao, sao lại......
“Nương, ai mà biết trời sẽ mưa chứ, trời vừa mới mưa mà.” Cố Tiêu lắc lắc ô giấy dầu, đứng ở ven tường, sau đó nói với Thẩm Hi Hòa: “Huynh mau vào phòng thay quần áo đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT