Cố Tiêu chỉ vào hoa văn ở dưới góc bên phải rồi nói: “Có thể khắc thêm ba chữ Ngự Phương trai ở chỗ này, ta cảm thấy in màu vàng sẽ rất đẹp, tất nhiên là màu đen cũng được.”
Lý chưởng quầy đã bán điểm tâm được vài thập niên rồi, nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ tới nên dụng tâm vào mấy thứ này, hắn cũng chưa thấy qua sự phó có tay nghề cao siêu như vậy,cả cửa sổ giác mái đều có thể khắc lên được.
“Ta cũng cảm thấy màu vàng rất đẹp. Cố cô nương vậy mẫu hoa văn này nên tính thế nào .....
Thật cũng không phải là Lý chưởng quầy keo kiệt, nhưng cũng chỉ là một mẫu hoa văn mà thôi, lại chia thêm lợi nhuận cũng không phải.
Cố Tiêu nói: “Đây là ta giúp ngài khắc, không cần tiền.”
Thân người Lý chưởng quầy hơi ngả về phía sau, hắn hít sâu một hơi, rồi xoa tay nói: “Sao ta có thể không biết xấu hổ như vậy được, sao có thể không cân tiến chứ......
Cố Tiêu ngẩng đầu nhìn Lý chưởng quầy một cái, “Đây là do ta tặng, chưởng quầy cũng không cần khách sáo làm gì, chúng ta làm buôn bán còn phải lui tới thường xuyên, hơn nữa, Ngự Phương trai cũng không chỉ bán bánh trung thu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play