Vừa làm quần áo, vừa làm đồ chơi vải nỉ, rất nhanh đã bước qua tháng tám, bây giờ thời tiết đã không còn nóng như vậy nữa, sáng và tối còn có chút lạnh. Cho nên làm quần áo cho hai người thì bên trong bỏ thêm một lớp vải bông, coi như là quần áo mới của mùa thu.
Chu thị không nghĩ tới Cố Tiêu lại làm quần áo cho bà,bà đã lớn tuổi như vậy rồi, có một bộ đồ hoàn chỉnh để mặc là đã đủ rồi, những bộ khác dù có nhiều mụn vá cũng không nỡ ném đi.
Cuộc srống cũng đã khấm khá hơn.cho dù đã dọn đến huyên thành ở rồi. thì cũng không thể tiêu xài bừa bãi được.
Chu thị nhìn quần áo, vừa định nói với Cố Tiêu, để cho nó tiết kiệm một chút, thì Cố Tiêu đã nói: “Nương, màu sắc này người có thích không, có muốn mặc thử hay không?”
Chu thị vốn dĩ đã rất thích, cũng không tức giận gì, bây giờ thì trong lòng mềm nhũn, “Con cứ muốn làm thêm một bộ quần áo cho ta để làm gì chứ?”
Cố Tiêu nói: “Người là nương của con nha, không làm cho người thì làm cho ai chứ, còn dư lại vải thì cũng làm cho tướng công một bộ."
Chu thị nói: “Cho nó dùng vải dư lại sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT