Hạ Khai bực bội nói: “Nhưng mà em cảm thấy mình vô dụng lắm, ở bên cạnh anh chẳng giúp được gì cả!”
Cho dù là một kẻ vô tích sự, cậu vẫn mong bản thân có chút giá trị nào đó.
Ngụy Thầm tiếp tục: “Em cứ làm tốt vai trò phu nhân của nhà họ Ngụy là được.”
Nói đến đây, Hạ Khai chợt nhớ ra, cậu và Ngụy Thầm đã lấy giấy chứng nhận kết hôn nhưng đến giờ vẫn chưa có nổi một tấm ảnh chung cho ra hồn.  Công việc Ngụy Thầm luôn bận rộn, còn cậu thì cũng không chú ý đến mấy hình thức đó. Nhưng lúc này đây, suy nghĩ bỗng nhiên lệch hướng, có chút ngượng ngùng lên tiếng: “Thầy ơi, chúng ta chụp một tấm ảnh treo đầu giường đi.”
Cậu chỉ muốn chụp một tấm ảnh bình thường thôi. Vậy mà sau khi nghe cậu nói xong, Ngụy Thầm lại lập tức thu xếp mọi chuyện. Rõ ràng hắn có rất nhiều cuộc họp quan trọng nhưng chỉ cần là thứ Hạ Khai muốn, hắn đều sắp xếp đâu ra đó, không thiếu một thứ gì. Điều này khiến Hạ Khai có cảm giác bản thân được Ngụy Thầm nâng niu vô cùng.
Ngụy Thầm định ngày chụp ảnh cưới vào tuần sau. Gần đây thời tiết thất thường, Hạ Khai liền tăng thời gian tập luyện trong nhà. Hôm nay có người đến đo kích thước để đặt may trang phục. Cậu sợ mặc không vừa, dù không có dáng người cao lớn vững chãi như Ngụy Thầm nhưng cũng không muốn thua kém quá nhiều khi đứng cạnh hắn.
Quản gia vào báo có người muốn gặp mặt. Hạ Khai tò mò đi đến màn hình giám sát nhìn thử. Người đến mặc quân phục đặc chủng, cậu có chút ấn tượng, nhìn vào ký hiệu trên bộ đồ, dường như là người của quân đoàn đặc chủng Cùng Kỳ thuộc Liên Minh. Đối phương trông có vẻ khí thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play