Buổi sáng sớm trời mưa lất phất, Hạ Khai hơi cảm lạnh, sau khi uống xong cốc nước ấm mà quản gia rót cho, cậu chủ động đòi thêm một bộ quần áo để mặc giữ ấm. Đến khi Ngụy Thầm xuống lầu, cậu đã quấn mình thành một cục bông tròn vo, đến nỗi hành động cũng trở nên vụng về.
Nói ra thì cậu cũng thấy hơi tủi thân, rõ ràng ngủ chung một chăn với Ngụy Thầm, trong nhà cũng mở máy sưởi, vậy mà chỉ có mình cậu bị cảm lạnh.
Ngụy Thầm hơi ngạc nhiên khi thấy cậu mặc nhiều như vậy, Hạ Khai bèn cường điệu nói: "Toát mồ hôi một trận là khỏe ngay."
Alpha vốn không thể hoàn toàn thấu hiểu sự yếu ớt của Omega, Hạ Khai cũng không mong Ngụy Thầm phải quan tâm đến mình thế nào. Cậu có tay có chân, không cần hắn phải phân tâm chăm sóc mọi lúc mọi nơi.
Nhà cũ của Ngụy gia hôm nay khá náo nhiệt, Từ Dương là người giỏi khuấy động bầu không khí, lúc nào cũng biết chọn thứ mà lão phu nhân thích để lấy lòng bà. Cánh cửa Ngụy gia không phải ai cũng có thể dễ dàng bước vào, ở trong lâu ngày cũng không khỏi cảm thấy cô đơn, nhưng một khi đã ở vị trí quyền quý, có ai mà không cô độc?
Ngày thường, bà nội Ngụy cũng chỉ có Từ Dương bầu bạn bên cạnh, bà ta luôn xem danh tiếng của cả nhà họ Ngụy còn quan trọng hơn bất kỳ ai. Tuy không hài lòng với Hạ Khai nhưng dù sao đây cũng là lựa chọn của Ngụy Thầm, bà ta cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở cho qua.
Bà nội Ngụy đối với Hạ Khai chỉ dừng ở mức độ khách sáo xã giao nhưng lại thường lấy cậu làm cái cớ để được ăn cơm cùng Ngụy Thầm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play