Đôi mắt Hạ Khai đã đỏ bừng, phủ trong làn hơi nước mơ hồ, vảy cá phản chiếu trên đầu ngón tay tựa như một chiếc nhẫn ngọc trai. Cậu giơ tay dừng lại ngay chỗ phiến vảy mở ra, mưa trượt dài theo khóe mắt, trông lại càng thêm mị hoặc.
Ở trước mặt Ngụy Thầm, cậu vĩnh viễn trông chẳng khác nào một thiếu niên liều lĩnh. Lớp hơi nước mỏng bao phủ quanh thân dần dần thấm đẫm hương vị ngọt ngào. Mùi sữa dịu nhẹ càng lúc càng nồng đậm, những giọt nước bắn tung tóe mang theo mùi hương pheromone, nhảy múa nơi đầu ngón tay Hạ Khai, trong suốt lấp lánh, phảng phất một màu trắng như sắc ngọc trai.
Hạ Khai hất nhẹ nước trên tóc, chống cằm thở dốc tựa bên bể nước, ánh mắt uể oải mà mờ mịt nhìn Alpha ở đầu bên kia màn hình. Đầu ngón tay ướt át dính nhớp vô thức vẽ qua lại trên bức tường lát gạch trắng: "Đúng là em ngày càng hư hỏng mất rồi!” 
Ngay cả chuyện thế này cũng dám làm một cách quang minh chính đại trước mặt Ngụy Thầm. Không biết đối phương sẽ nhìn cậu thế nào đây?
Thầy của cậu vẫn luôn đoan chính nghiêm túc, trên gương mặt không lộ ra bất cứ biểu cảm nào. Trong lòng Hạ Khai tê dại, cậu truy hỏi: “Vậy thầy sẽ vì điều này mà xem thường em, cho rằng em là kẻ phóng túng, chỉ biết đắm mình trong khoái lạc sao?”
Trước đây, cậu thậm chí còn ghét phải chạm vào chính mình, không có tâm tư để nhìn thẳng vào cơ thể này. Vậy mà bây giờ, chuyện gì cũng làm được. Quay đầu nhìn lại mặt nước trong hồ bơi đã bị mình khuấy động đến mức gợn sóng lăn tăn, Hạ Khai cảm thấy có khi nước cũng bị làm bẩn rồi.
“Thầy ơi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play