Ngụy Thầm không đáp, chăm chú nhìn vào vết thương ở khóe môi cậu, miệng nói một câu xin lỗi nhưng nghe không có chút chân thành nào. Vì ngay lúc đó, Hạ Khai đã bị hắn giữ chặt sau gáy, nơi cổ mỏng manh bị khẽ siết, cậu giả vờ giãy giụa mấy cái, cuối cùng vẫn chủ động hé miệng đón nhận hắn.
Sóng nước xoáy tròn trong bể, những chiếc răng sắc nhọn liên tục cắn phá làn da lạnh buốt.
Tuyến thể của Omega là nơi mềm mại và yếu ớt nhất đang bị Ngụy Thầm giữ lấy, hắn không ngừng cắn xé, dù cố kiềm chế vẫn không ngừng được dục vọng đang sôi trào trong từng tế bào.
Hạ Khai không rõ rốt cuộc là đau đớn hay kích thích, một chỗ trên cổ bị nhấm nuốt đi nhai lại, cảm giác thực sự không dễ chịu. Cậu cầu xin Ngụy Thầm nhưng người thầy luôn chiều chuộng cậu lúc này không dừng lại. Mãi đến khi Hạ Khai khóc không thành tiếng, chiếc đuôi dài sẫm màu mới quấn lấy cậu, đặt lên thành hồ.
Ngụy Thầm ghé sát tai thì thầm: "Khai Khai, tôi yêu em."
Hạ Khai lần này không kìm được nước mắt, viền mắt nóng bừng. Cậu không phân biệt nổi Ngụy Thầm rốt cuộc là yêu cậu, hay muốn cắn nát, xé vụn cậu ra. Tuyến thể bị cắn đi cắn lại nhiều lần, đến mức thịt mềm nhũn, nhưng đến tận bây giờ, hắn vẫn chưa đánh dấu cậu hoàn toàn.
Chiếc đuôi cá vùng vẫy giận dỗi, ngoại trừ bơi trong nước, hiện tại cậu chẳng thể đi đâu khác, tất cả mọi thứ đều phụ thuộc vào Ngụy Thầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT