Hạ Khai vô cùng đau lòng, chỉ mới thiếu một chút quan tâm từ Alpha là cậu đã không thể kìm nén cơn tủi hờn bùng lên trong đầu, cả tâm trí và cơ thể cậu chỉ muốn dính chặt vào vòng tay Ngụy Thầm, hương pheromone ngọt ngào không kiềm chế cứ quấn quýt lấy hắn.
Không khí mờ ám càng lúc càng nặng nề, Hạ Khai nắm tay Ngụy Thầm, bàn tay cứng ngắc và gấp gáp vòng qua lưng hắn, đôi mắt đen ướt dính chặt vào khuôn mặt của Alpha.
“Thầy ơi, thầy ôm em đi mà…”
Cậu chỉ vì bản năng mà có yêu cầu như vậy với Ngụy Thầm, ánh mắt hai người dính chặt nhau trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, rồi Ngụy Thầm buông tay, vỗ nhẹ lên vai Hạ Khai.
“Khai Khai mệt rồi, ăn chút gì đó để bổ sung sức lực.”
Phản ứng của Ngụy Thầm khiến Hạ Khai cảm thấy thất vọng, cậu buông tay Ngụy Thầm ra, cảm giác nơi vết đánh dấu trên cổ vẫn còn ẩn ẩn, dấu vết từ việc đánh dấu tạm thời không thể tồn tại lâu dài như lúc đánh dấu vĩnh viễn, sau một thời gian, vết tích trên tuyến thể sẽ dần phai nhạt và biến mất, cần phải để Ngụy Thầm lại đánh dấu lên cậu lần nữa.
Giống như sợi dây mà Ngụy Thầm buộc vào Hạ Khai, đầu dây đã lỏng, chỉ cần kéo lại là cậu lại không thể rời khỏi Ngụy Thầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT