Nghe thấy tiếng của Ngụy Thầm từ ngoài cửa, Hạ Khai khựng lại, quay lại định giấu chiếc gối dưới chăn nhưng dù có lật qua lật lại, cả căn phòng đều tràn ngập pheromone, cậu biết dù có dùng cách nào cũng không thể che giấu được.
"Thầy, thầy vào đi."
Ngụy Thầm bình tĩnh mở cửa bước vào, mặt Hạ Khai vẫn còn đỏ ửng, chiếc gối nằm bên cạnh cậu đã ướt hơn một nửa.
Biểu cảm trên gương mặt Ngụy Thầm vẫn không đổi, chỉ nói: "Khai Khai đã lớn rồi."
Hạ Khai thở phào nhẹ nhõm nhưng chân cậu lại mềm nhũn.
Việc phóng thích pheromone quá mức và không thể kiểm soát khiến cậu mỗi ngày đều đang tiêu tốn năng lượng của bản thân. Thuốc mà Kỷ Vãn chuẩn bị chỉ là một sự hỗ trợ, trong mấy ngày ngắn ngủi nếu không có sự kiên cường từ lòng tự trọng mạnh mẽ, có lẽ cậu đã không thể đến được tình huống hôm nay.
"Thầy ơi..." Hạ Khai muốn nói rồi lại thôi, cơ thể không tự chủ nghiêng về phía trước, đôi tay vòng qua lưng thầy, hoàn toàn ôm lấy thân hình ấm áp và vững chãi của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play