Công viên giải trí chật ních người, tay Mộ Dữu vẫn bị Doãn Mặc nắm chặt, vừa giãy giụa vừa nói: "Làm gì có chỗ nào không có người chứ? Anh nhìn đi, chỗ nào cũng toàn người là người, nếu anh có gì muốn nói thì cứ nói luôn ở đây đi."
Mộ Dữu không muốn cùng anh đi tới chỗ không người, khí thế anh hung hãn như kia, lỡ như anh đánh cô một trận thì sao?
Ở chỗ đông người, cô thấy còn an toàn hơn.
Mộ Dữu dừng lại bên hồ, ngồi xổm trên mặt đất không chịu đi: "Em thấy hơi mệt."
Doãn Mặc dừng lại theo, cúi đầu nhìn cô: "Đứng dậy đi."
"Không dậy nổi." Mộ Dữu hất cằm lên, tự mình tìm lại khí thế lúc ban đầu, "Anh có ý thức tự giác theo đuổi người ta không vậy, em mệt mỏi như thế rồi anh còn khăng khăng kéo em đi. Em nói cho anh biết, anh mà như thế này thì không theo đuổi được em đâu!"
Cô hừ lạnh một tiếng, nghiêng đầu đi không nhìn anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play