Vẫn là giấm, vẫn là chua, vẫn là đố kỵ cùng bất an.
Ngu Tri Linh tự giác gạt tay hắn ra, từ trong lòng ngực hắn lăn xuống, ghé lên sập, thừa lúc hắn không để ý mà trừng mắt liếc hắn một cái.
Mặc Chúc kỳ kỳ quái quái, vừa nãy vô cớ giận dỗi cái gì, đừng tưởng sư tôn không nhận ra.
Nàng dưỡng thương xong thì cũng có thể tự đi lại, đến khi đó liền chẳng cần hắn cõng hay bế nữa.
Ngu Tri Linh nằm bò trên sập, một tay vòng ra sau lưng xoa eo. Vừa rồi bị hắn ấn trúng xương, Mặc Chúc là nam tử, lại còn là một thân sức trâu bò của Đằng Xà, ấn một cái suýt chút không làm gãy eo già của sư tôn.
Mặc Chúc nghe nàng lầm bầm mắng, đáy lòng thấp thỏm được xoa dịu vài phần, gắng gượng nặn ra nụ cười dịu dàng dỗ nàng:
“Sư tôn, ta sai rồi, để ta giúp người xem một chút, chẳng phải vừa rồi còn khom sống lưng hay sao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play