Mặc Chúc đứng dậy, thì thấy Ngu Tri Linh liền chắn trước hắn.
Cơn gió cuốn lên mái tóc đen của nàng, một lọn sượt qua gò má hắn, mang theo hương thơm đặc trưng chỉ thuộc về nàng.
Hắn chợt nhớ ra mùi hương này.
Là hương hoa cam, nhàn nhạt, dịu dàng, nhẹ bẫng như làn sương sớm.
“Mặc Chúc, lui về sau. Sư tôn tới giết nó.”
: Hài tử, sau này nếu gặp nguy hiểm, ta sẽ bảo vệ ngươi
Những lời này, giống hệt năm xưa nàng từng nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT