Nhan Quế Phân khóc lóc, nói: "Đội trưởng Hùng, tôi vừa nghe nói ở nông trường Tiểu Hoan lại tìm một người bạn trai. Trời ạ, đội trưởng Hùng, xin ông hãy giúp tôi nói với lãnh đạo người đó một câu, ngăn cản hôn sự này... Tiểu Hoan còn nhỏ, còn chưa đến hai mươi, chuyện gì cũng không nói với người nhà đã về nông thôn. Bây giờ mới xuống nông thôn chưa được một tháng, không thèm nói gì với ba mẹ, trong nhà vẫn còn vị hôn phu, thế mà lại dám tìm đàn ông ở nông trường... Đột trưởng Hùng, chúng tôi sẽ mua vé tàu, đến nông trường tìm con bé. Tôi xin ông, nhất định phải ngăn chuyện này lại."
Đội trưởng Hùng nhíu mày.
Ông là đội trưởng của nông trường, quản chuyện làm nông, sản xuất, nhưng không thể nào quản được những chuyện đời sống tình cảm của bên thanh niên trí thức. Lần trước ba mẹ Thẩm gọi điện thoại đến, vợ ông lại không có ở đây nên ông đã gọi cho bên văn phòng thanh niên trí thức. Không nghĩ rằng lần này bọn họ lại tìm đến ông.
Nhưng chuyện này?
Ông nói: "Chị Nhan à, lần trước tôi đã nói với chị rồi, chuyện này chị có thể tìm đến văn phòng thanh niên trí thức của nông trường..."
"Thế nhưng đội trưởng Hùng à, tôi nghe nói lần này người đàn ông Tiểu Hoan tìm là ở đội công trình gì đó, còn là đội trưởng. Đúng rồi là đội trưởng Triệu."
Nhan Quế Phân tiếp tục khóc lóc, nói: "Bên đội công trình sợ lại lãnh đạo điểm thanh niên trí thức không xen vào được, tôi chỉ có thể nhờ đến chỗ đội trưởng Hùng thôi ạ."
"Đội trưởng Hùng à, tôi và chồng là tái hôn với nhau, đứa nhỏ Tiểu Hoan này nhỏ nhất nhà, mấy đứa trước đều là con của chồng tôi và vợ trước, đều do tôi nuôi nấng. Chỉ có con bé là đứa con chung duy nhất của tôi và chồng, cho nên từ nhỏ đã bị chúng tôi chiều hư, tùy hứng làm bậy. Lúc trước chuyện đính hôn với chủ nhiệm Quách cũng là do con bé tự tìm đến. Nhưng con bé thấy sắp đến ngày cưới, cái gì cũng không nói mà đột nhiên đi tìm cậu mình... Chúng tôi còn tưởng nó muốn giải sầu, nên dù hơi lo lắng nhưng vẫn cố chịu đựng, để cho nó chơi một thời gian là được. Ai biết bên này còn chưa rõ ràng thì con bé lại đi tìm một người khác. Cái này thực sự như là nện một búa xuống nhà tôi vậy."
Nhan Quế Phân nói đến đây thì quả thực là khóc không thành tiếng. Cuối cùng thì bà ta nức nở nói: "Đội trưởng Hùng, làm phiền ông dù sao cũng phải giúp chúng tôi cản lại mấy ngày. Chúng tôi lập tức thu dọn hành lý, xuất phát đi tìm con bé... Bất kể như thế nào thì cũng không thể để cho con bé phạm sai lầm lớn. Con bé là con gái, không thể làm ra chuyện tự hủy hoại bản thân mình như vậy. Nếu không thì đội trưởng Hùng đưa số điện thoại của lãnh đạo đội trưởng Triệu gì đó cho tôi, chúng tôi đi tìm người ta..."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT