Hiếm khi mới có hôm trời nắng, tuyết ngoài trời cũng tan, mặc dù thời tiết vẫn còn rét lạnh, nhưng có ánh mặt trời ấm áp, đi dạo xung quanh một chút vẫn cảm thấy rất thoải mái.
Sau đó, mấy đứa nhỏ nhà đội trưởng Từ chạy ra, chúng rất lo lắng gọi họ về, nói: "Dì Triệu, Chị Nhan Hoan, chị cả và anh rể nhà dì Triệu đã đến rồi, họ đang ở trong nhà nói chuyện với mẹ và bà nội."
Triệu Lan Huyên nghe thấy đứa trẻ nói vậy, thì vẻ mặt thoải mái trước đó của bà ấy đã đông cứng lại, đôi tay nắm Nhan Hoan vô thức siết chặt.
Nhan Hoan cảm nhận được sự thay đổi của Triệu Lan Huyên, cô ngẩng đầu nhìn bà ấy rồi dịu dàng nói: "Dì à, không sao đâu, đến lúc đó dì không cần phải nói gì cả, mợ đi cùng cậu Nhan Đông Hà đến, nếu mợ dám mắng dì, con sẽ mắng mợ."
Triệu Lan Huyên nghe cô nói như vậy thì lập tức bình tĩnh lại.
Bà ấy cúi đầu nhìn Nhan Hoan, sau đó đưa tay vén sợi tóc lòa xòa trước trán cô, trong lòng tràn đầy sự dịu dàng và tình cảm.
Bà ấy vốn cũng là một cô gái thông minh sáng dạ lại mạnh mẽ, trong lòng cũng có chủ kiến riêng, cũng không phải là người yếu ớt, chẳng qua là do gia đình xảy ra biến cố, anh hai chết thảm, chị cả cay nghiệt, bà ấy lại mang thai, trong lòng cảm thấy áy náy nên trong khoảng thời gian đó bà ấy mới bị trầm cảm, nhưng dù là như vậy, cho dù chị cả bà ấy có cay nghiệt đến mức nào, dù bà ấy rơi vào bước đường cùng, bà ấy vẫn không buông tay đứa con trong bụng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play