Anh ta cũng đang phiền não, nghe được mẹ mình nói như vậy thì bùng nổ. Anh ta nói: “Quyến rũ cái gì mà quyến rũ chứ, người ta vốn không nhìn trúng con của mẹ.”
Nói xong thì anh ta cầm áo khoác đi ra cửa. Anh ta đi một vòng, đi tới đi lui vậy mà lại tới vườn hoa sau núi của tổ thực phẩm. Sau đó anh ta liền nhìn thấy Nhan Hoan.
Anh ta thấy Nhan Hoan bưng một chùm mai vàng đi ra khỏi rừng thì trợn mắt lên, nhất thời bùng lên sự oán giận. Anh ta đứng ngây ra đó, cũng không đi lên. Nhưng đây là lúc hết giờ làm việc, chỗ anh ta đứng là chỗ Nhan Hoan phải đi để ra khỏi vườn.
Nhan Hoan nhíu mày. Sau khi trải qua nhiều lời đồn đại, trong đó có một phần lớn là xuất phát từ con người này khiến cô khó có thể nhìn anh ta một cách bình thường như trước đây mà không có gì ghét bỏ.
Nhưng cô vẫn không thèm để ý đến anh ta. Cô ôm hoa mai trong ngực rời đi, nhưng lúc đến gần Tiền Chí thì cô dự định đi vòng qua người anh ta.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT