Buổi tối Nhan Hoan biểu đạt suy nghĩ này với Triệu Thành Tích: "Suy nghĩ cẩn thận như vậy, chị dâu vẫn đưa Đông Đông đến thành phố Hoa hoặc là thành phố Thâm Quyến mà thôi. Sống cuộc sống này thì có ý nghĩa gì, vừa nghĩ đến đã uất ức rồi. Nếu là em, em nhất định sẽ không sống như vậy. Em nói với anh này, nếu trước đây anh dưa em về nhà, bảo em nghe theo ba mẹ, chị em gì đó của anh, em chắc chắn sẽ lập tức quay người bỏ đi, cho dù vóc người anh có tốt đi chăng nữa thì cũng không được."
Triệu Thành Tích:
Chuyện này thì có liên quan gì đến anh? Nhưng anh thậm chí còn không quan tâm đến cuộc tranh cãi khó hiểu của anh trai và chị dâu của mình. Nhưng sau khi nghe câu nói đó của Nhan Hoan, trong lòng anh lại bùng lên lửa giận, anh vươn tay bắt lấy bả vai cô, kéo cô lại gần, nói: "Em có ý gì? Ban đầu em coi trọng vóc dáng của anh?"
"Vậy thì còn có thể có gì nữa?"
Nhan Hoan chẳng hiểu ra sao, cười nói: "Chẳng lẽ anh thực sự cho rằng em cần một hôn ước tạm thời để đối phó với những người học Quách họ Tiền gì đó hay sao? Bọn họ là cái thá gì chứ, anh tức giận cái gì?"
Cô vươn tay xoa người anh, mặt mày cong cong, nói: "Chẳng lẽ có lý do nào khác để em muốn gả cho anh ngoài lý do là vóc dáng anh đẹp à? Em cảm thấy anh không vui."
Hai người đã kết hôn mấy năm rồi, gần như là ngày nào cũng kề cận bên nhau, Nhan Hoan cảm thấy không có gì là không thể nói cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play