Nhưng Nhan Hoan đã bước lên kéo một cánh cửa khác ra, nói: "Quân trưởng Kiều, sao ba đột nhiên lại đến đây thế? Trước đó, con ở đây cũng chưa gọi cho ba mà."
Tuy nhìn họ ăn mặc quân phục, eo lưng thẳng tắp nhưng khó nén được dáng vẻ mệt mỏi gió sương, thế nên bà ấy vội vàng ngừng ngạc nhiên lại, cười nói: "Haiz, được rồi, mọi người mau vào đi đã, ngồi xuống nghỉ ngơi trước một lúc rồi nói tiếp."
Dì Mai nói xong cũng đi chuẩn bị nước trà và chút điểm tâm.
Dì Mai:
Dì Mai vừa ngạc nhiên vừa lo lắng, vội vàng đi vào nhà bếp chuẩn bị đồ rồi đi ra.
Nhưng mà trong lòng cũng đã lập tức tỉnh táo lại, từ khi Nhan Hoan đánh người xong, bà ấy cũng nghe nói về một ít gia thế tên con trai của trưởng xưởng quản đôc máy móc gì đó, lúc này đội trưởng Triệu không ở đây, tuy Nhan Hoan cũng không để ý, hai ngày này cô muốn làm cái gì thì làm cái đó, nhưng trong lòng của bà ấy vẫn luôn căng thẳng, mỗi lần nghe tiếng chuông cửa phát ra, cả người đều muốn dựng thẳng hết cả lên, chỉ lo có người tìm đến cửa đòi đánh, nếu như Nhan Hoan xảy ra chuyện xấu thì phải làm sao?
Lần này, cuối cùng xem như bà ấy cũng bình tĩnh được rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT