Ông ấy nói với Lưu Đông Tú: "Đồng chí Lưu này, tính chất chuyện này rất nghiêm trọng, chúng tôi nhất định sẽ điều tra nghiêm túc! Và làm phiền bà để lại địa chỉ bệnh viện và số phòng bệnh của con trai bà cho chúng tôi, chúng tôi lập tức cử nhân viên an ninh của trường học đi đến bệnh viện để tiến hành điều tra!"
Lưu Đông Tú nhìn dáng vẻ này của ông ấy và với ánh mắt của mọi người đang nhìn mình, trái tim của bà ta cũng đã trở nên hoảng loạn.
Vì lúc đó, thật sự con trai mình đã đang theo một đống người lạ vào cửa hàng của người ta.
Nhưng họ chỉ nghĩ đến việc đánh người nên cũng không nhìn rõ ràng lắm, người họ Nhan kia có mang thai.
Trên vẻ mặt của bà ta cũng đầy sự nghi ngờ, nhưng vẫn cố gắng tự nhủ bình tĩnh lại không che giấu được lời nói có chút bối rối: "Này, con trai của tôi còn nằm ở bệnh viện đấy, các người dựa vào cái gì mà muốn bảo vệ đến thẩm vấn nó! Sao các người không cử người đến thẩm vấn con ả Nhan Hoan kia rồi xử lý cô ta? Còn nữa, chỗ của các người đây không phải là trường học sao? Tại sao học sinh lại có thể ngang nhiên mở cửa hàng ở bên ngoài để kiếm tiền lời từ người khác, đi theo con đường chủ nghĩa tư bản chứ! Học trò như vậy không phải nên đuổi học sao?"
Chủ nhiệm khoa nghiêm túc nói: "Đồng chí Lưu, chuyện này chúng tôi còn phải điều tra, đương nhiên phải điều tra toàn bộ người có liên quan đến chuyện này, bao gồm cả người ở trong cửa hàng lúc đó, còn có quần chúng vây xem ở bên ngoài, thế nên cả con trai của bà và người cậu ta mang đến lúc đó, nếu không theo lời nói của bạn Vương Bình Bình và Lục Hòa Cầm vào tình hình lúc đó, chính con trai của bà dẫn một đám người vô lễ với bạn học Nhan Hoan trong trường học của chúng tôi là không được, còn muốn uy hiếp dẫn người đập cửa hàng, bạn Nhan Hoan tự vệ nên cậu ta mới không cẩn thận giẫm hụt bậc thang rồi tự lăn xuống, nếu như các người không phục để nhân viên bảo vệ của trường học chúng tôi điều tra thì đương nhiên chúng tôi có thể giao mọi chuyện cho các đồng chí công an ở đồn công an để điều tra!
Còn cả chuyện bà nói là bạn học ở trường chúng tôi mở cửa hàng ở bên ngoài, thì trước đây đồng chí Lưu đã tự giới thiệu bản thân là khoa trưởng của phòng tuyên truyền tại phòng làm việc xưởng vụ của xưởng máy móc số 4 tại thành phố Tây Châu của chúng tôi, vậy nên hẳn bà rất rõ chính sách đất nước của chúng ta hiện tại, ngay khi mọi người dốc sức phổ biến cải cách và mở chính sách, trường học của chúng tôi đã là cái nôi đào tạo người tài cao cấp cho đất nước nên đương nhiên cũng tận tâm tận lực phối hợp với đất nước, bồi dưỡng với vận chuyển người tài và xuất sắc cho đất nước, bạn Nhan Hoan là người đầu tiên nhận được giải thưởng nhà thiết kế thời trang của đất nước, vì muốn theo sát chính sách của quốc gia, và nỗ lực cống hiến người tài và xuất sắc cho xã hội và đất nước, nên trò ấy mở cửa hàng, thế cho hỏi có vấn đề gì không? Nếu như bà cảm thấy có vấn đề thì có thể tự viết giấy báo cáo gửi lên các bộ ngành liên quan, nhưng đó lại là vấn đề khác, bây giờ chúng ta vẫn nên giải quyết chuyện La Lực Quân trước tiên đã, đồng chí La Lực Quân xông thẳng vào cửa hàng của bạn Nhan Hoan vô lễ còn muốn phá tiệm của trò ấy, sau đó bị trò ấy đánh!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT