Đối với thói quen này của cô bé, thậm chí có thể nói là Triệu Tuệ cố tình, vô ý, tận lực nuôi ra.
Cao Ngọc Hồng nhìn cháu gái ngoại khóc như vậy thì sao không đau lòng cho được?
Con trai cả ở thành phố Bắc, cháu trai quanh năm suốt tháng đều chẳng thấy về, bên cạnh bà ta chỉ có hai đứa con của Triệu Tuệ bầu bạn, cho nên vô cùng nuông chiều.
Bà ta vừa đau lòng, vừa tức Mễ Nguyệt Hồng mắt chó không biết nhìn người, tức cả Nhan Hoan chuyển nhà mà cũng không nói với bà ta.
Bà ta vươn tay nắm tay Điền Châu, nhẫn nại dỗ dành: "Được rồi, đừng khóc nữa. Không phải chỉ là cái nơ thôi à, lát nữa bà ngoại mua cho cháu cái đẹp hơn."
Lúc này Điền Châu mới nín khóc mỉm cười.
Trước đó, Cao Ngọc Hồng nói với Mễ Nguyệt Hồng là đến trường Nhan Hoan tìm Nhan Hoan, nhưng lúc này ra ngoài cửa lại không biết đi hướng nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT