Triệu Thành Tích tưởng cô bị nhiều máu như thế dọa sợ, dùng một tay ôm lấy cô, kéo cô vào trong lòng, nói: "Nếu em sợ thì đừng nhìn nữa."
Nhan Hoan:...
Cô không có sợ, cô chỉ chán ghét nó mà thôi.
Nhưng mà cô cũng không nói gì, chỉ hơi nghiêng đầu đi, nhìn về phía mấy người thôn dân còn lại ở bên kia còn đang cầm dao phay và cuốc, nói: "Mọi người còn chưa đi à, ở lại để chúng tôi trói từng người từng người một sau đó dẫn đến đồn công an của công xã hay sao?"
Cô nghĩ như vậy cũng không sai, nhưng xe bò thì không thể nào chở hết được, chắc chắn không thể lôi đi. Nếu giữa đường nhóm người này muốn trốn thoát, nói không chừng sẽ lôi xe bò chạy đi.
Mọi người:...
Bên phía người lính cảnh vệ đã giúp Viên Đại Lập băng bó xong, nghiêm túc nói: "Đây chỉ mới xử lý đơn giản thôi, nếu như còn cần mạng thì phải lập tức đưa đến trạm y tế của công xã để xử lý. Nếu không, cho dù có giữ được mạng thì cái chân này cũng sẽ bị phế đi! Mấy người, kéo anh ta lên chiếc xe bò đó đi, đi cùng anh ta đến công xã!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT