Triệu Thành Tích đưa tay sờ sờ cô, nói: "Hoan Hoan, em tiếp tục suy trì cửa hàng, có phải là em đang chờ thay đổi gì đúng không?"
Nhan Hoan quay đầu nhìn anh, cô gật đầu nói: "Cũng đúng, nhiều lúc dường như em biết chuyện gì đó, nhưng cụ thể thế nào thì em không rõ, vì vậy rất nhiều lúc em dựa vào trực giác và bản năng để làm việc, mỗi lần lựa chọn có vẻ cũng không tệ, giống như lúc trước em cảm thấy bản thân nên đi đến nông trường, cho nên em đã đến đó, sau đó lại có cảm giác có thể ở bên cạnh anh, vì vậy em đã ở bên anh, thực tế đều là lựa chọn rất đúng, vì vậy em rất tin tưởng vào trực giác cửa mình."
Anh nhìn kỹ vào đôi mắt của cô.
Đôi mắt của cô trong veo và sáng ngời, giống như viên ngọc đã được rửa sạch bằng nước tuyết tan, không có chút sương mù.
"Ừm, vậy tạm thời duy trì tiếp đi, tới kỳ nghỉ hè em sẽ trở về xem."
Anh nói: "Chờ đến khi anh được điều về, có thể để cửa hàng ở bộ phận hậu cần của tập đoàn chúng ta cũng được."
Anh cảm thấy có một số việc giống như bị bao phủ bởi một lớp sương mù, trong nháy mắt, anh thậm chí còn nảy ra một số thủ đoạn đặc biệt để ép Thẩm Tụ Tụ nói ra những gì cô ta biết, loại thủ đoạn thẩm vấn này anh không bao giờ thiếu, nhưng cuối cùng vẫn cố ngăn cản ý nghĩ đột nhiên xuất hiện này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play