Cô ta nhịn rồi lại nhịn, nói: "Cậu xem cô ấy là bạn tốt, thực ra cô ấy cũng chư từng nói thật với cậu. Trước đây cô ấy không phải là người của nông trường gì đó, cũng không phải là cô nhi gì đó, trước đây cô ấy là người của thành phố Thanh Châu chúng tôi, gia đình giống với những gia đình công nhân bình thường như gia đình chúng tôi, ba là công nhân trong nhà máy, mẹ làm tạp vụ trong canteen, có hai anh trai, hai chị gái. Cô ấy xinh đẹp, con trai của xưởng trưởng trong nhà máy thích cô ấy, hai người họ đang dần tốt lên thì cô ấy lại gặp được người chồng có quyền có thế hiện tại ở nông trường dưới quê, cô ấy đá người cũ đó rồi kết hôn với người chồng này."
Mọi người trợn mắt há mồm, rơi vào im lặng.
Đang lúc im lặng Vương Bình Bình lớn tuổi nhất lên tiếng: "Diệu Diệu à, những chuyện này em nghe ở đâu vậy, không có chứng cứ thì đừng nói lung tung."
Lô Diệu Diệu nói xong, tim đập "thình thình".
Những lời này cô ta đã giấu trong lòng bao ngày, nói ra thoải mái hẳn, không cần giấu giấu giếm giếm.
Cô ta nói: "Trên đời này không có bức tường nào là không lót gió. Tôi là người thành phố Thanh Châu, cô ta cũng là người thành phố Thanh Châu, sẽ luôn có người quen biết lẫn nhau. Những lời này không phải là tôi bịa đặt, nếu không thì thiên lôi sẽ đánh chết tôi. Tôi không tồi tệ đến mức buông lời bịa đặt về bạn cùng ký túc xá với mình."
Không người nào nói cô ấy đang bịa đặt, chỉ là tất cả mọi người đã không còn ở cái độ tuổi bồng bột đó, bọn họ đều đã từng lên rừng xuống nông thôn, ít nhiều cũng có một ít kinh nghiệm, cũng biết mấy lời đồn đại có thể giết chết con người, mà nếu tin đồn là thật, vậy thì từng câu từng chữ phải chứa đầy vẻ nguy hiểm... Giống như Lô Diệu Diệu vừa nói, bối cảnh của loại nhân vật này không thể nào là giả, bởi vì nếu bịa ra mấy lời này, rất dễ dàng bị vạch trần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT