"Hơn nữa cháu tin rằng, chị ấy thật lòng tặng những món đồ này cho dì Cao, chị cả và A Hòa, là hi vọng có thể hòa nhập vào gia đình này, chỉ cần dì Cao, chỉ cả và A Hòa mọi người nhận quà đều thích và vui vẻ, có thể chấp nhận chị ấy thì chị dâu chắc chắn đã rất thỏa mãn, anh cả cũng vui. Ai mà không biết anh cả hiếu thảo nhất chứ? Chị dâu làm như vậy cũng là vì để cho anh cả vui. Vả lại con dâu có hiếu với ba mẹ chồng, yêu thương chị em chồng vốn là chuyện đương nhiên mà."
Thoạt nghe điều này có vẻ không có vấn đề gì quá lớn.
Nhưng rất lâu sau, đến khi Hứa Chiêu Ngọc cảm thấy phiền chán với những yêu cầu ngày càng thẳng thắn của mẹ chồng, chị chồng và em chồng qua đường dây điện thoại, sau đó nghĩ lại thì cảm thấy là một vấn đề lớn.
Dựa vào đâu tôi có tiền, tôi tặng đồ cho các người, các người không cần đáp lại mà chỉ cần cho tôi vẻ mặt vui vẻ là tôi "chắc chắn đã rất thỏa mãn"?
Thỏa mãn cái búa ấy!
Những chi tiết này thật sự quá nhiều để liệt kê.
Tóm lại, Thẩm Tụ Tụ liên tục nói với những người này rằng, không sao đâu, người ta bỏ ra cho mọi người là điều đương nhiên, chỉ cần mọi người vui thì đó là vinh hạnh của người ta...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT