Bà ấy nói xong còn có chút tức giận nhìn Nhan Hồng An, rồi quay sang nhìn Triệu Thành Tích mặt mày u ám: "Đội trưởng Triệu, nếu nó không chăm chỉ ôn tập cùng Nhan Hoan, cháu lập tức mắng nó cho dì, không cần khách sáo, lập tức đánh nó cũng được. Dì đã nói rồi, nếu nó không thi đỗ trường nào thì để nó ở lại nông trường luôn, không cần về thành phố Tây Châu nữa, làm thợ bốc gạch cho cháu cũng được."
Nhan Hồng An: ?
Triệu Thành Tích: ?
Nhan Hồng An lập tức kêu lên: "Mẹ à, lúc mẹ đưa con qua đây mẹ có nói vậy đâu! Mẹ cũng không xem xem con có tài liệu để học hay không. Trường đại học đó có dễ vào vậy sao? Bảo Hoan Hoan trông con thì cũng thôi đi lại còn phiền em rể làm gì!"
Triệu Thành Tích liếc anh ấy một cái, mặt mày thật sự là muốn u ám như thế nào thì u ám như thế ấy.
Tại sao anh lại phải quản cái thứ như này?
Tại sao nhà anh phải chứa chấp cái thứ như này chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT