Nhan Hoan thoáng ngây ra, không ngờ dì mình lại nói đến những chuyện này.
Cô cười nói: "Dì cả à, dì nói gì vậy. Chuyện này cháu sẽ suy nghĩ, nhưng có chút quá đột ngột, cháu suy nghĩ có hơi xa xôi, đầu óc cũng bay đi đâu mất."
Cô lại hỏi Triệu Lan Trân: "Dì cả, nếu cháu thực sự thi vào trường đại học này thì có chuyên ngành nào phù hợp với cháu không? Tuy rằng lúc đầu cháu cũng thích trồng hoa hoa cỏ cỏ gì đó, nhưng nghĩ lại thì vẫn thấy may quần áo tốt hơn chút, với lại cháu cũng rất thích nữa."
Triệu Lan Trân nghe cô nói vậy thì trái tim cũng thả lỏng đôi chút.
Bà ấy vươn tay khẽ vỗ đầu Nhan Hoan, cười nói: "Đương nhiên dì và dượng sẽ giúp cháu tìm hiểu vấn đề này. Bởi vì sau khi suy nghĩ, đội trưởng Triệu vẫn phải về thành phố Tây Châu, chuyên ngành dì và dượng tìm hiểu giúp cháu đề là các chuyên ngành đại học của thành phố Tây Châu."
Nói rồi bà ấy lấy ra một quyển vở từ trong túi xách, đưa cho Nhan Hoan, nói: "Dì đã ghi lại hết rồi. Đại học Tây Châu có mấy chuyên ngành liên quan, chẳng hạn như khoa dệt may, khoa nghệ thuật dệt và nhuộm, khảo cổ văn vật cũng có chuyên ngành nghiên cứu trang phục cổ đại. Trong số đó dì thấy khoa nghệ thuật dệt và nhuộm có liên quan nhiều nhất đến công việc hiện tại của cháu. Chương trình học sẽ có lịch sử các mẫu nhuộm và dệt trong và ngoài nước, vật liệu ngoài của trang phục và thiết kế. Không phải bình thường cháu thích vẽ tranh sao? Bọn họ còn huấn luyện thêm thiết kế, hội họa, mỹ thuật tạo hình. Những thứ này vô cùng có ích đối với sự phát triển cao hơn trong tương lai của cháu, không chỉ là một thợ may nho nhỏ ở thôn làng, chỉ biết người khác yêu cầu cái gì cháu liền may cái đó."
Nhan Hoan thực sự động lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT