Ngôn Thạch Sinh ngồi yên dưới chân tường, ngửa đầu nhìn thiếu nữ đẹp như ánh mặt trời đang thò người ra ngoài cửa sổ.
Nàng rũ mắt nhìn chàng, một hồi lâu sau Ngôn Thạch Sinh mới nhớ tới mình hẳn là nên đứng dậy hành lễ.
Nhưng anh cả chàng và hộ vệ Phương huấn luyện quá mức độc ác, lúc này tóc tai chàng toàn mồ hôi, bụng nhỏ căng chặt, bắp chân cũng tê mỏi, một chốc một lát là không thể đứng dậy nổi.
Hơn nữa thấy mặt mày Mộ Vãn Diêu nhẹ cong cong giống như tâm tình đang rất tốt, không giống đang giận dữ nên Ngôn Thạch Sinh cũng ngồi yên không động đậy.
Chàng dùng lời lẽ có chút tùy tiện để nói chuyện phiếm với nàng: “Nương tử tính toán giúp ta thế nào? Ta thích bạc triệu thì sao mà thích mỹ nhân như ngọc thì sao?”
Mộ Vãn Diêu cười dài nói: “Ngươi thích tiền tài bạc triệu thì ta để người chuẩn bị tiền tài bạc triệu chất lên lưng ngựa cho ngươi đuổi theo nó.
Ngươi thích mỹ nhân như ngọc thì ta để bọn thị nữ của ta cưỡi lên ngựa cho ngươi đuổi.
Không nói gạt ngươi chứ thị nữ của ta quả thật đều xinh như hoa, ở…… lúc đó không biết có bao nhiêu kẻ đạp vỡ cửa nhà ta.”
Nàng không nhắc tới tên địa phương kia, cứ thế có lệ mà lướt qua.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play