Một, cái đồ nịnh bợ Đan Dương công chúa, có lẽ còn chủ động hiến thân, ai mà biết được;
Hai, cái đồ nịnh bợ này thế mà lại thành công, trưởng công chúa lại còn sửa đi sửa lại danh sách, xem ra Mộ Vãn Diêu rất để bụng tên này;
Ba, cái đồ nịnh bợ này còn dám chạy tới Bắc Lí uống rượu trước hôm yết bảng và bị bắt ngay tại trận.
Tóm lại đây là kẻ tâm địa gian giảo, tự cho là phong lưu phóng khoáng nhưng lại sớm bị người ta nhìn thấu là kẻ nhà nghèo quê mùa.
Dương Tự lườm Triệu Linh Phi lúc này vẫn đang si ngốc nhìn Ngôn Thượng nói: “Loại người như hắn không xứng với muội, đi thôi.”
Triệu Linh Phi hất tay Dương Tự ra, không thèm quan tâm tới nhận xét của hắn.
Dương Tự thấy nàng ta bỏ hết tác phong ngang ngược kiêu ngạo ngày thường, lúc này còn vén tóc bên tai, sửa sang lại y phục, sau đó cúi đầu ảo não nhìn một thân kỵ trang của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play