Chu Kình Thiên đã bị cắt một quả thận, nghe nói còn dư lại một quả khác, phải đợi hắn làm xong thực nghiệm trên cơ thể sau đó sẽ nhìn xem có thể dùng được hay không, nếu có thể sử dụng liền lấy đi.
Trong căn phòng chật chội tối tăm hôi hám, cửa sổ và cửa chính đều dùng song sắt vây quanh, cửa sổ kính đóng chặt, cơ bản không thông gió, cũng không ai tới thế bọn họ thu thập vệ sinh, đúng là khác một trời một vực so với căn hộ 488 mét vuông trước đó Chu Kình Thiên sống.
Lục Nhưỡng đứng ở cửa, tùy tay đưa t.h.u.ố.c lá trong tay cho người bên cạnh.
“Chỉ có thể xem một cái thôi.” Bác sĩ mặc áo blouse trắng nhìn trái nhìn phải, tiếp nhận t.h.u.ố.c lá trong tay Lục Nhưỡng.
Cửa sắt bị mở ra, một cỗ mùi thối xông vào mũi, khó ngửi đến cực điểm.
Trong bệnh viện tâm thần tuy rằng sẽ có người quét dọn vệ sinh, nhưng đại bộ phận người đều có thái độ rất kém cỏi với người điên.
Loại người tê liệt như Chu Kình Thiên không tự chủ đái ỉa được, mỗi ngày đều phải bị ăn đánh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT