Giai Tuệ vừa bước về phòng thì đã Triệu Đông Lâm ôm vào trong ngực, anh vội vàng hôn lên mặt và môi của cô một cách chiếm hữu, Giai Tuệ cảm thấy chân mình không thể đứng vững trong chốc lát, cô đẩy anh ra và đi lên giường.
Triệu Đông Lâm mỉm cười bế ngang cô lên, anh tiêu hao hết tất cả nhiệt lượng trong bữa cơm buổi tối lên người Giai Tuệ.
Đêm đã khuya, gió thổi mây bay, ánh trăng lờ mờ thỉnh thoảng bị đám mây đen che khuất, chỉ có bầu trời đầy sao, báo hiệu ngày mai sẽ là một ngày có thời tiết tốt đẹp.
Ngày hai mươi tám tháng mười hai âm lịch, ủy ban thôn bắt đầu cho nghỉ phép năm, Triệu Đông Lâm mang phúc lợi của anh trở về, năm cân thịt heo, hai cân rưỡi táo đỏ, một cân rưỡi đường mật.
"Ồ, được phát những thứ này à, thật đáng quý."
Không chỉ đáng quý, mà nó còn khá hiếm, vào thời đại này việc vận chuyển không thuận tiện, việc trồng rau ăn quả quy mô lớn cũng chưa được hình thành, nên việc cung cấp táo đỏ rất hạn chế, không phải nói muốn mua bao nhiêu là có thể mua được bấy nhiêu, ngoài ra, táo đỏ bổ khí nuôi dưỡng con người, bất kể là cho nhà mình ăn hay là tặng cho người khác thì đều vô cùng tốt.
"Lại có thêm năm cân thịt, năm nay chúng ta có thể ăn tết thoải mái."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play