Hơn nửa tháng cô không gặp An Tư Nhã, dường như An Tư Nhã mất hết ánh sáng, không còn sự chỉn chu ngày thường, làn da thô ráp, ánh mắt vô thần, cả người tiều tụy làm cho người ta sợ hãi, vài giọt nước mắt trên mặt, khá đáng thương.
Cô ta hoảng hốt lại hoảng sợ nhìn Quý Minh Noãn và Lục Ngôn Thâm, “Hai người…… Hai người tới làm gì? Chỗ này của tôi không chào đón hai người…… Cút đi!”
Trương Tú Lan nhìn An Tư Nhã quẫn bách, thở dài, “Tôi bảo họ tới đấy, Tiểu Noãn là con gái tôi, sao nó không tới đây được?”
An Tư Nhã nghe vậy lắc đầu, đứng lên kéo cánh tay Trương Tú Lan, lắc lắc, “Mẹ…… Con là con gái của! Cô ta lừa mẹ đấy! Mẹ đừng tin lời cô ta nói, cô ta vì…… Vì…… Mục Hàn! Đúng vậy, cô ta vì Mục Hàn, muốn cướp Mục Hàn, cho nên mới nói là con gái của mẹ, ngàn lần đừng tin cô ta.”
Trương Tú Lan nhìn An Tư Nhã nói năng lộn xộn, hất tay cô ta ra, nói: “Cô còn muốn cãi tới khi nào? Tiểu Noãn và Ngôn Thâm đang hạnh phúc với nhau, sao có thể cướp Mục Hàn? Còn nữa, Tiểu Noãn là con gái của tôi, chính Mục Hàn đã nói cho tôi biết đấy.”
An Tư Nhã ngây ngẩn.
Mục Hàn nói cho bà ấy biết?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT