“Ngày xuân việc gì là hợp nhất? Hợp để say, hợp đi du ngoạn, hợp ngủ nướng..”
Vừa mới thức giấc, đầu óc Lê An An còn chưa tỉnh táo đã bắt đầu thấy buồn ngủ trở lại, đúng là ngày xuân lười biếng, không thể nào cưỡng lại được cơn buồn ngủ. Dù trong lòng cô rất muốn học theo bậc tiền bối Tân Khí Tật, nhưng không được, hôm nay cô có việc quan trọng cần làm.
Ăn sáng xong, Đoàn trưởng Viên bắt đầu thực hiện lời hứa dựng giàn nho. Lê An An cũng đứng bên cạnh phụ giúp một tay. Chị Hà Hoa dẫn theo cả Đôn Tử đến. Đôn Tử chạy đi tìm Nha Nha chơi, còn chị Hà Hoa thì ở lại giúp đỡ.
“Nhà em dựng cái giàn nho to thật đấy.”
“Dạ, em còn định lát nữa ra bờ sông nhặt ít đá cuội về lát một lớp ở đây nữa, sau đó mình kê một cái bàn nhỏ với hai ba cái ghế. Mùa hè, mùa thu ra đây uống trà đọc sách, chơi đùa với mấy đứa nhỏ thì còn gì bằng. Mỗi lần ngẩng đầu lên là thấy những chùm nho xanh, nho tím lủng lẳng, giơ tay là hái được, bứt một quả cho vào miệng, nghĩ thôi đã thấy sướng rồi.” Lê An An vừa nói vừa cười, khung cảnh điền viên trong mơ cũng chỉ đến thế là cùng.
Đoàn trưởng Viên đang loay hoay ghép những thanh gỗ lại với nhau, vừa buộc dây vừa nói: “Ừ, rồi sâu róm trên giàn nho cứ thế mà rớt lộp bộp xuống cốc trà, ngẩng đầu ngắm nho thì một cơn gió thổi qua, bụi từ trên dây nho cứ thế mà rơi rào rào vào mắt, mắt bị bụi làm cho cay xè không mở ra được, sướng lắm.”
...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play