Nha Nha tan học về, thấy trước nhà trồng đầy rau, cô bé ngơ ngác mất một lúc: “Cô An An không đợi cháu à? Không phải đã nói là cùng nhau trồng dâu tây sao?"
Mấy hôm nay ngày nào cô bé cũng đi xem cây dâu tây, rồi hỏi bao giờ thì có thể trồng cây ra đất, rất quan tâm đến tình hình phát triển của mấy cây dâu tây.
Vậy nên lúc này cô bé cứ tưởng mình  bị bỏ rơi, cặp chân mày nhỏ xíu nhíu chặt lại, cái miệng nhỏ nhắn chu lên, ôi cái dáng vẻ làm nũng cưng chưa kìa!
Lê An An vội vàng nói: "Không không, chỉ trồng mấy thứ khác thôi, cô vẫn để dâu tây lại chờ cháu về trồng mà, sao cô quên cháu được chứ.”
Bây giờ Nha Nha đâu còn là Nha Nha của một tháng trước nữa, mỗi lần cô bé làm nũng là không ai cưỡng lại được, hơn nữa cô bé có ý thức làm chủ rất cao, việc nhà nhất định phải nhúng tay vào.
Nhất là những chuyện đã hứa trước đó, nếu người lớn quên thì xong đời, phải dỗ dành mãi cô bé mới chịu tha lỗi cho.
Nha Nha nghe vậy thì mới bắt đầu cười vui vẻ, cô bé chạy lon ton chạy vào nhà cất đồ rồi ra ngoài làm việc cùng cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play