"Ta đã về nhà. Ca ca à." Tiểu cô nương nói với giọng có chút tủi thân, đôi mắt hơi đỏ.
Nàng để lộ chút nghẹn ngào trong giọng nói.
Như thể vết thương từ khi bị Ôn Minh Huyền đâm lại đau đớn.
"Ở ngoài có chịu ủy khuất gì không?" Phó Hoài Chi thấy đôi mắt muội muội đỏ lên, hắn cũng không nhịn được mà mắt đỏ lên.
Muội muội từ nhỏ đã không sợ trời không sợ đất, lúc nhỏ luôn bảo vệ hắn, dỗ dành hắn.
Giờ đây nhìn thấy muội muội mặt đầy uỷ khuất, Phó Hoài Chi làm sao không đau lòng.
"Không uỷ khuất đâu. Chỉ là lâu lắm rồi không gặp ca ca, nhớ nhà thôi." Tiểu Tri Ngôn phá lệ cười, giọng nói không tự giác có chút dịu dàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play